Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

18 tháng 9, 2011

Chiếc lá phong

Thu đến, có chiếc lá phong nọ đã già, nó rơi xuống và bị lấp dưới không biết bao nhiêu là những chiếc lá khác. Cuộc đời còn lại của chiếc lá phong u tối, nó sống trong đau buồn, tuyệt vọng, không một chút ánh sáng. Nó từng ngày, từng ngày mong chờ cái chết cận kề. Chiếc là phong dần khô héo, tàn úa trong nỗi chờ đợi một ngày cơn gió đến mang nó đi, đi mãi...

Một ngày nọ, gió đến, thổi tung những chiếc lá khác và mang chiếc lá phong đi. Con gió mang chiếc lá phong tới nhiều nơi mới lạ mà nó chưa từng được biết đến trước đó. Con gió cho lá phong được phơi mình dưới làn nắng sớm, chìm đắm trong những cơn mưa cuối thu. Con gió khẽ vui đùa cùng chiếc lá, khiến cho nó không còn buồn nữa. Và rồi, con gió mang lá phong bay đến một thị trấn nhỏ...

Chiếc lá phong bay vào tay một cậu bé. Cậu bé nhận lấy chiếc lá phong và ép vào tập. Hằng ngày cậu bé vẫn mở tập ra và ngắm nhìn chiếc lá phong. Chiếc lá yên phận với vị trí của mình - niềm hạnh phúc nhỏ bé của cậu bé đáng yêu. 

Năm học kết thúc, câu bé phải rời mái trường. Cậu mở tập, nhẹ nhàng cầm lấy chiếc lá đã giấu kín nhiều năm và trao cho cô bé, người mà cậu rất quý mến. Cô bé khẽ thả chiếc lá phong bé nhỏ cuốn vào con gió bay đi mất hút. Cơn gió mang chiếc lá phong bay xa tít mù, bay đến một phương trời nao chẳng biết. 

Chỉ biết rằng, giữa một cô bé và một cậu bé… có một tính yêu vừa chớm nở.

1 nhận xét:

Xuyennhac nói...Trả Lời

"Nó từng ngày, từng ngày mong chờ cái chết cận kề"..."lá phong được phơi mình dưới làn nắng sớm, chìm đắm trong những cơn mưa cuối thu".
Chiếc lá này chắc có thành phần cấu tạo là polyme nên bị mưa nắng vùi dập mà vẫn không bị hỏng.Hí...hí.

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang