http://youtu.be/ZvuhXLm4f5w
http://youtu.be/ZJrmngC3aFA
http://youtu.be/-DwclxKkpDo
http://youtu.be/P3oI3NDzEYg
http://youtu.be/sU2KOoZE2Uk
http://youtu.be/ihp-b0snSZQ
http://youtu.be/_d-tT8hkaqI
http://youtu.be/2kaV3NCK7vY
http://youtu.be/LQzLDhRA42U
Nơi chia sẻ thông tin, cảm xúc và những vấn đề cùng quan tâm của nhóm bạn học sinh Thủ Khoa Nghĩa Châu đốc, niên khoá 1971-1978
29 tháng 9, 2013
27 tháng 9, 2013
Bỏ qua oán hờn
Một thương gia trong một thị trấn
nhỏ nọ, có hai người con trai sinh đôi. Hai
chàng trai cùng làm việc tại cửa hàng của cha mình. Khi ông qua đời, họ thay ông trông coi cửa
hàng đó. Mọi việc đều êm đẹp cho đến một
ngày kia, khi một tờ giấy bạc biến mất.
Người em đã để tờ giấy bạc đó trên
máy đếm tiền rồi đi ra ngoài với khách hàng. Khi anh quay lại, tờ giấy bạc đã biến mất.
Người em hỏi người anh: "Anh có
thấy tờ giấy bạc đâu không?"
Người anh đáp: "Không." Tuy thế người em vẫn không ngưng tìm kiếm và
gạn hỏi: "Anh không thể không đụng đến nó. Tờ giấy bạc không thể tự đứng dậy và chạy đi
được! Chắc chắn anh phải thấy nó!"
Sự buộc tội phảng phất trong giọng
nói của người em. Căng thẳng bắt đầu
tăng lên giữa hai anh em họ. Sự oán giận
cũng theo đấy mà len vào. Không lâu sau
một hố ngăn cách gay gắt và sâu thẳm đã chia cách hai chàng trai trẻ. Họ không thèm nói với nhau một lời nào. Cuối cùng họ quyết định không làm chung với
nhau và một bức tường ngăn cách đã được xây ngay giữa cửa hàng. Sự thù địch và oán giận cũng lớn lên tiếp theo
20 năm sau đó, lan đến cả gia đình của họ.
Một ngày nọ, một người đàn ông đỗ xe
ngay trước cửa hàng. Ông ta bước vào và
hỏi người bán hàng: "Anh đã ở đây
bao lâu rồi." Người bán hàng đáp
rằng anh đã ở đây cả cuộc đời. Vị khách
nói tiếp: "Tôi phải nói với anh điều này. 20 năm trước tôi đã đi xe lửa và tạt vào thị
trấn này. Lúc đó tôi đã không ăn gì suốt
ba ngày. Khi tôi đến đây bằng cửa sau và
thấy tờ giấy bạc trên máy tính tiền, tôi đã bỏ vào túi mình rồi ra ngoài. Những năm qua tôi không thể quên điều đó. Tôi biết nó không phải là món tiền lớn nhưng
tôi phải quay lại đây và xin anh thứ lỗi."
Người đàn ông lạ mặt ngạc nhiên khi
thấy những giọt nước mắt lăn trên má của người bán hàng trạc tuổi trung niên
này.
Anh ta đề nghị: "Ông có vui
lòng sang cửa bên và kể lại chuyện này cho người đàn ông trong cửa hàng đó được
không?" Rồi người đàn ông lạ càng
ngạc nhiên hơn khi thấy hai người đàn ông trung niên, trông giống nhau, ôm nhau
khóc ngay trước cửa hàng. Sau 20 năm,
rạn nứt giữa họ đã được hàn gắn. Bức tường thù hận chia cắt hai anh em họ đã
được đập bỏ.
Trong cuộc sống có
những điều nhỏ nhặt vẫn thường xảy ra và vô tình chia cắt con người với nhau,
những lời nói vội vàng không suy nghĩ, những lời chỉ trích, buộc tội hay những
lời trách cứ oán hờn. Và khi đã bị chia cắt, họ có thể không bao giờ quay lại
với nhau được nữa. Phương cách tốt nhất
để tránh những tình huống gây tổn thương này là bỏ qua những lỗi lầm nhỏ của
nhau. Điều này không dễ dàng nhưng cũng
chẳng phải là quá khó khăn. Bỏ đi những
bực dọc rồi bạn có thể sẽ ngạc nhiên khi thấy mình chẳng mất bao nhiêu năng
lượng để xây dựng sự gắn bó với những người bạn yêu mến.
Sưu tầm
***************************************
Tha đi anh.
Hãy để sự hiềm khích và báo thù cho người hèn mọn.
Vết thương và nọc độc của lời hằn thù
Không xứng với con cái Ánh sáng…
Tha đi anh.
Hãy tìm sự cao thượng, tha thứ là đó.
Tìm sự cao thượng, là sống với đại nhân:
những người có lòng quảng đại,
những người có tư cách và can đảm.
Hãy tha thứ,
Hãy để mạch nước hằng sống tuôn trong anh,
để nước chảy và rửa để luyện lòng trí anh.
Như vậy, anh sẽ được bình an.
Như vậy, nắm tay anh sẽ dịu dần
Và anh sẽ thấy tay anh mở ra
để gặp gỡ và tha thứ.
Một tay có thể mang gánh nặng của người khác,
Một tay có thể gạt lệ người khiêm tốn,
Một tay thắm đượm tình anh em,
Tay con người đưa để bắt tay nhau
Và giống tay Chúa.
Hiền
Hoà chuyển dịch
24 tháng 9, 2013
16 tháng 9, 2013
4 Bà Vợ
Tôi thường diễu cợt là người đàn ông nên có 4 bà vợ: bà số 1 lo quán xuyến nhà cửa và chăm sóc chồng con tận tinh; bà số 2 là một người bạn thân thiết hiểu chồng để chia sẻ mọi tâm sự ; bà số 3 là một hoa khôi đễ tạo sĩ diện khi sánh bước giao tiếp với xã hội bạn bè; và bà số 4 là một con cọp trên giường để thoả mãn các thú vui trần tục. Điều quan trọng nhất để người chồng giữ vững hạnh phúc là 4 bà không quen hay biết gì về các bà kia.
Tôi không có 4 bà vợ; nhưng có 2 bà giúp việc lo chuyện nhà cửa bếp núc; có Góc Nhìn Alan và tâm sự của BCA để mua vui cho ngày tháng; có mấy đứa con trai vô cùng thông minh để hãnh diện; và có 1 con mèo nhỏ đáng yêu hay ngái ngủ trong tay tôi mỗi tối để cùng tìm hơi ấm. Hạnh phúc là đó. Tôi không hiểu tại sao Hồi Giáo lại chơi độc cho phép đàn ông lấy đến 4 bà vợ? 4 lần rắc rối và nhức đầu sẽ giết bất cứ đàn ông nào, dù là Bin Laden.
Một anh bạn lại thích triết lý, nghiêm túc hơn nên gởi cho tôi chuyện 4 bà vợ của anh. Hãy nghe anh kể:
Một
thương nhân giàu có có 4 bà vợ.
Ông nâng niu chiều
chuộng, coi người vợ thứ tư như một món đồ trang sức quý, luôn mua sắm cho bà
ta những bộ đồ sang trọng đắt tiền.Ông cũng rất yêu người vợ thứ ba. Ông tự hào về người vợ này và luôn muốn “khoe” vợ với bạn bè. Ông cũng yêu người vợ thứ hai. Ông coi bà như người bạn tâm tình, người giúp ông vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Người vợ thứ nhất lại là người rất chân thành, chung thuỷ, luôn kề vai sát cánh bên ông lo toan chu đáo chuyện gia đình. Tuy nhiên, ông lại không yêu bà vợ thứ nhất. Mặc dù bà rất yêu ông, ông hầu như chẳng bao giờ chú ý đến bà. Một ngày, ông ngã bệnh, sắp từ giã cõi trần. Ông ta hỏi bà vợ thứ tư: “Tôi yêu mình nhất, luôn dành cho mình sự quan tâm đặc biệt và những điều tốt đẹp nhất. Tôi chẳng còn sống được bao lâu nữa, liệu khi tôi chết, mình có nguyện đi theo tôi không?”. “Không đâu” – Bà vợ thứ tư đáp lại và bước đi. Ông hỏi người vợ thứ ba: “Tôi yêu bà nhiều lắm, tôi sắp chết rồi, bà có nguyện theo tôi không?” “Không, cuộc sống vẫn đang đẹp mà. Sau khi ông chết, tôi sẽ tái hôn”. Trái tim ông run lên đau đớn. Sau đó, ông hỏi người vợ thứ hai: “Bất cứ khi nào gặp vấn đề khó khăn rắc rối gì tôi cũng đều tìm đến bà. Bây giờ tôi xin bà hãy kề vai sát cánh cùng tôi lần cuối cùng. Khi tôi chết, bà có nguyện đi theo tôi không?”. Bà vợ thứ hai trả lời: “Xin lỗi, lúc này tôi không thể giúp ông được. Nếu có, tôi chỉ đưa linh cữu ông ra mộ thôi”. Ông nghe câu trả lời mà như sét đánh ngang tai. Ông thực sự quá đau đớn vì người mà ông nghĩ có thể tin tưởng nhất cũng bỏ rơi ông. Bỗng có một giọng nói cất lên: “Tôi sẽ đi cùng ông, đi đến bất cứ nơi nào ông tới”. Ông dáo dác tìm kiếm chủ nhân của giọng nói và nhận ra đó chính là người vợ thứ nhất, người mà chẳng mấy khi ông để ý tới. Trông bà gầy và xanh xao quá. Rưng rưng xúc động, ông nói: “Đáng lẽ ra trước đây tôi phải chăm sóc bà nhiều hơn nữa”. Chỉ có duy nhất người vợ cả, người thường bị ta bỏ mặc, lãng quên khi sống… là kiên quyết đi theo, yêu thương ta cả cuộc đời Mỗi chúng ta ai cũng có 4 bà vợ.
Tiến sĩ Alan Phan |
10 tháng 9, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)