Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

27 tháng 6, 2013

TRANG LƯU BÚT ...





Ngồi xem lại lưu bút xưa
Từng nét chữ thân yêu tuổi học trò
Hoa phượng ép vàng trong vỡ
Kỹ niệm một thời nay hóa thành thơ

Thời gian trôi qua mang theo ...
Tuổi thơ một thời cấp sách mộng mơ
Lưu bút ghi dấu vui ,buồn ...
Một thời áo trắng ,bạn bè ngày xưa

Mỗi đứa một phương trời xa
Chừ còn đây trang lưu bút nhạt nhòa
..................................................- ..........
..................................................- ........
(nhando_AG)

23 tháng 6, 2013

CHO NHAU DÒNG LƯU NIỆM

Thanh Nhàn!
Để một hôm nào đó thật xa trong ngày mai của nhau, ta còn chút gì gọi là nhớ nhung về nhau...thì đây, đôi dòng lưu niệm: những nụ cười hồn nhiên, những gương mặt rạng rỡ, những cái giận hờn vô tư ... tuy âm thầm nhưng mãi mãi nó sẽ in trong suy nghĩ của mỗi đứa khi nghĩ về những ngày trung học...

Thế cũng đủ Nhàn nhé! Đấy là kỹ niệm chung của lớp 12AB đáng "ghét" hiện tại....

Còn giữa hai ta, thì là một đôi bạn, tuy không thật thân nhưng hai đứa ẩn chứa thật nhiều kỹ niệm của những năm còn là tiểu học, rồi trung học mái trường Vĩnh Tế, rồi là Thủ Khoa Nghĩa... dẫn đến giờ đây nó bổng dâng lên...
... "bùn nổ" mạnh mẽ... và sao mình cảm thấy thương yêu nuối tiếc quá chừng đi ...!  Nhưng đó là cái tất yếu của thời gian, ai cũng phải công nhận, đành chịu chứ biết sao hơn ...

Nhàn thân!
Thôi nhé, một ngày mai nào đó nếu gặp nhau ta hãy nhìn nhau bằng ánh mắt nụ cười của niềm tin chiến thắng... còn giờ đây những ngày chia tay cũng gần kề... biết nói gì hơn mong chúc Thanh Nhàn sẽ thi đậu tốt nghiệp và tiến xa hơn trong đường học vấn... Thân ! 
 
(Lưu bút Thu Nguyệt viết cho TN  lớp 12AB năm học 1977-1978 Trường TKN -TXCĐ)

16 tháng 6, 2013

RU HỒN



Đêm !
Bóng đen
Mắt thăm thẳm
Ta thấy gì một miền u tối
Ánh sáng
Vâng ! một ánh sáng trong tâm thức
Dần tỏ , dần nhạt
Vọng !
Từ xa xăm
Ta nghe , như…
tận đáy lòng sâu
Tiếng thì thầm, hay rên rỉ
Mơ hồ
ảo thực giữa miền u mê
Gọi !
Tiếng hét vang
Hay lời thều thào …
Chợt ! níu lấy
Chới với khoảng thinh không
Bóng , cái bóng
của ta hay bóng của đêm
Ru hồn !!!

Loan_ngayxua

14 tháng 6, 2013

HOA HỒNG TẶNG MẸ

Anh dừng lại tiệm bán hoa để gởi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống  cách chỗ anh khoảng 300 km .Khi bước ra khỏi xe.anh thấy một bé gái đang đứng khóc ngay vĩa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
_Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu_ nó nức nở_ nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá hoa hồng đến 2 đô la.
 Anh mĩm cười và nói với nó:
_Đến đây , chú sẽ mua cho cháu
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hoa hòng gởi tặng mẹ anh.Xong xuôi anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
_Dạ chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rối nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang,nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
_Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa lên mộ.
Tức thì anh lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gởi hoa vừa rồi và mua một bó hoa hồng thật đẹp.Suốt đêm đó anh đã lái xe một mạch 300 km về nhà mẹ anh để trao bó hoa tận tay mẹ
                                                                                                       (Sưu tầm)

NHỮNG GIỌT MƯA ĐẸP LONG LANH...



9 tháng 6, 2013

NGÀY CHỦ NHẬT ...



Một ngày chủ nhật thật bình thường.
Trẻ em chơi đùa thật dễ thương.
Gái trai vẫn tung tăng dạo phố.
Đời vui chan chứa với người thương.

***

Một ngày chủ nhật thật bình thường.
Chùa xa văng vẳng những hồi chuông.
Tiếng xe vẫn ngân vang đường phố.
Hàng cây xanh mát cạnh mái trường.

***

Ước mơ, ước mơ, tôi ước mơ.
Thiết tha, thiết tha, tôi mong chờ…

***

Một ngày chủ nhật thật tình cờ.
Biển xanh, gió nhẹ quá là thơ.
Bước chân ai đó nằm trên cát
Từng con sóng nhỏ chạy xô bờ.

***

Một ngày chủ nhật thật hiền hòa.
Bầy chim đua hót những bài ca.
Làng trên xóm dưới không thù oán.
Đời sao thân ái từng mái nhà.

***

Một ngày chủ nhật thật tà tà.
Phố phường xe cộ lắm người qua.
Tới lui, khéo lái không người chết.
Bảo nhau ta sống cho đến già.

***

Một ngày chủ nhật thật lặng lờ.
Cùng nhau ta dệt những vần thơ.
Nhìn cô thôn nữ nghiêng vành nón.
Kìa anh trai tráng đứng thẫn thờ.

***

Một ngày chủ nhật chẳng ồn ào.
Trong vườn gió nhẹ lá xôn xao.
Nắng vàng rực rỡ như hoa mộng.
Đời vui em bé vẫy tay chào.

***

Một ngày chủ nhật thật là Thiền.
Nhẹ nhàng hơi thở, tránh nổi điên.
Giữ gìn từng bước, không vội vã.
Đời không phiền não đúng là Tiên.
(st)

7 tháng 6, 2013

Chơi vơi đêm

Trăng hờn buông rèm che đôi mi
Sương đêm vườn khuya ghen thầm thì
Mây huyền buông trôi trên vai mềm
Trăng ngà thua màu da non êm
Em là hoa tinh khôi thinh không
Hay là hương trinh nguyên say nồng
Ôi làn môi buồn thơm duyên ngời
Hồn ta chìm trôi đêm chơi vơi... 

. . .
người ơi...!

Tàn phai

Thôi thì đành hoa rơi bèo trôi
Ngày qua, ngày qua... sầu rồi vơi
Heo may ùa về Thu rơi vàng
Đông sang trời buồn choàng khăn tang
Gương xưa mờ dần hình phai màu
Tàn y rồi nhàu hương còn đâu
Người ơi buồn chăng, nào cùng tôi
Rưng rưng tay run nâng ly bôi


Lỗi hẹn

Chung lối 
Một lối đi chung cứ gặp hoài
Hai bên giáp mặt sớm ban mai
Ba lần nối bước ôi vui thế
Bốn buổi theo chân thật nhộn hài
Năm khắc cùng nhau sao lại ngắn
Sáu giờ cách biệt quả là dài
Bảy tuần đối diện ta chào mãi
Tám tháng song hành khó nhạt phai
(LKL)

Lỗi hẹn

Một ngày thăm thẳm nhớ mong hoài
Mười tiếng đợi chờ dưới nắng mai
Trăm phút mỏi mòn mơ dáng dấp
Ngàn lần thấp thỏm ngóng hình hài
Vạn con bướm trắng giăng mành nguyệt
Triệu đóa hoa hồng trải thảm dài
Muôn nẻo đường tình riêng một lối
Trọn đời lỗi hẹn...dấu xưa phai!
(vietquoc)

6 tháng 6, 2013

Thủ thỉ với những người tình

Nói những, có nghĩa là hơn một. Ở đây, tôi muốn tâm sự với ba nàng mà tôi chưa bao giờ có ý định chia tay. Dù đôi lúc, vì lý do này hay lý do khác mà chúng tôi tạm xa nhau vài ngày, hoặc vài tháng. Dĩ nhiên, đã nói nhiều, có nghĩa không phải chỉ có ba nàng. Nhưng vì đây là ba nàng để lại cho tôi những tình cảm và ấn tượng sâu sắc nhất, nên tôi sẽ “ưu tiên” tâm sự với họ trước. 
Chỉ có điều, ba nàng chẳng ai chịu nhường ai, nên tạm thời tôi không nêu tên ai cả. Từng người đọc vào sẽ tự biết tôi đang nói đến ai. Âu cũng là để tránh sự so đo thiệt hơn, hờn trách không đáng có. 

Nàng thứ nhất: 
Anh biết em, rồi mến, rồi yêu… và gắn bó với em từ những ngày còn rất trẻ. Em luôn bên anh sớm, chiều. Nhưng chúng ta có nhau nhiều nhất có lẽ là vào buổi tối và đêm khuya. Em bảo, em thích chúng ta bên nhau khi chung quanh yên tĩnh. Âu cũng là lẽ thường tình của những người chỉ thích “có” riêng nhau. 
Lúc trẻ, sức khoẻ anh còn dồi dào, nên mình “bên nhau” rất thường xuyên. Chúng ta luôn quấn quýt bên nhau không kể ngày đêm. Chúng ta bên nhau, lúc thì nằm, nhưng lúc lại bằng động tác và tư thế ngồi và đứng. Em thường khẽ khàng nói với anh rằng: “em thích tư thế ngồi và đứng hơn cơ! Vì, khi ngồi hay đứng, anh “bên em” lâu hơn, còn ở tư thế nằm, anh thường hay ngủ quá!” 
Ừ đúng rồi! Những lúc anh gần gủi em… mà ở tư thế nằm anh dễ ngủ lắm. Có thể do “cùng em” hơi lâu… nên mệt. Hoặc cũng có thể do được ở bên em, anh cảm thấy bình an và được ru ngủ bởi sự dịu dàng, nhẫn nhịn hiếm có của em. Anh yêu em nhất điểm nào, em biết không? Đó là, những lúc anh lịm đi trong giấc ngủ như vậy, em thường im lặng nằm yên trên người anh. Không phiền trách, cũng chẳng động đậy, chắc là sợ anh mất đi những giây phút nghỉ ngơi sau khi mệt mỏi “cùng em”. Điều đáng nói là, sau khi anh chợt tỉnh giấc, thì em luôn nhoẻn miệng cười và luôn sẵn sàng “cùng anh” trong lần mới! 
Nhưng dù ở tư thế nằm, ngồi hay đứng, anh vẫn thích thỉnh thoảng được úp mặt vào cái nơi… chất chứa những bí ẩn đặc biệt của em. Ôi! Không thể nào anh quên được hương thơm trinh nguyên đặc trưng của em. Những lúc mình tạm xa nhau vài ngày, vài tháng… là anh nhớ da diết mùi thơm nồng nàn mà thân quen ấy. 
Tuy nhiên, có lúc nghĩ lại anh thấy thương cho em, thương cái sự nhẫn nhịn, chịu đựng của em. Nhiều lúc anh vô tâm, hoặc gặp lúc anh có “nhu cầu” hơi bức xúc… đã “bên em” hơi nhiều… và sơ suất làm cho em nhiều khi vàng vọt, quăn queo. Thương lắm cơ!... 

Nàng thứ hai: 
Em!
Cần nói ngay, em có một thân hình rất chuẩn, là nỗi khát khao của nhiều người muốn được chiếm lĩnh em. Em có ba vòng trên mức tuyệt vời… Tiếng nói thì cuốn hút lòng người. 
Những khi bên nhau, anh thường đặt “vòng ba” của em lên đùi anh, một tay choàng qua “vòng hai” của em… còn tay kia thì lướt trên… Ôi, những khi ấy thì em trở thành một người tình mà loài người chỉ có thể tìm thấy trong mơ, khiến bao kẻ ganh tị với anh. Hơi thở, giọng nói của em lúc thì nhẹ nhàng, sâu lắng… lúc sôi nổi, đáng yêu. 
Nhưng em biết không, do cấu tạo cơ thể của em quá đặc biệt, nên mấy lần đầu “có em” anh luôn bị… đau đó. Phải qua nhiều lần mình bên nhau, anh mới dần quen được, em yêu à!... 


Nàng thứ ba: 
Tuy không có ba vòng thật chuẩn như “nàng hai”, nhưng em có một cơ thể rất “bốc lửa”. Da mướt, đẹp tự nhiên không cần trang điểm. Sức khoẻ thì khỏi phải chê (anh luôn phải chịu thua, mệt trước em). Anh luôn thích ngắm, vuốt và vỗ lên em. Và dĩ nhiên, anh thích được ngồi trên người em nhất. 
Khi ngồi lên người em, anh đút… vào. Em rùng mình, run lên sảng khoái… và sẵn sàng đưa anh đến tận cùng sự thích thú. 
Tuy nhiên, nghĩ lại cũng đã có lúc anh đối xử không tốt với em. Do không quan tâm đến em, nên có lúc hình như em… không đủ độ nhờn… nên em quằn người khó chịu. Anh biết, anh cũng thương em lắm. Nhưng vì đang lúc có nhu cầu, anh không thể dừng lại được. Đành phải… hạ hồi… chăm sóc em sau…


Các bạn có thấy ba nàng người tình của tôi có tuyệt không nào? Dĩ nhiên, theo lẽ thường tham lam, tôi muốn có ba em cùng một lúc. Nhưng cả ba em hè nhau ra điều kiện: chỉ được ở bên một trong ba em mà thôi. Chắc có lẽ cũng vì thế mà tôi luôn duy trì được mối quan hệ và sự đam mê… mà đến nay vẫn chưa thấy có dấu hiệu phai lạt… 

Lời trần tình chưa muộn: 
Hy vọng là vậy. Có lẽ có người nói đúng: “Không bao giờ là muộn để bắt đầu”. 

Với người tình thứ nhất: 
Chắc là ai cũng có người tình này. Đó là những quyển vở học trò. Nơi chứa chất những điều bí ẩn, những kiến thức bao la mà ta luôn muốn hướng tới và đạt được. Nó luôn bên ta trong thời kỳ đi học. Và trong xu thế hiện nay “học tập suốt đời”, thì những quyển vở ghi chép kến thức luôn gắn bó và gần gủi với phần lớn những ai còn muốn học.

Đứng trước những quyển vở cũ, ta luôn có cảm giác nôn nao của một kỷ niệm nào đó ùa về. Mùi thơm của nó đặc trưng và gợi nhớ. 
Khi học bài, ai mà chẳng từng qua các “kiểu học”: nằm, ngồi và đứng. Và khi “nằm” thường dễ “bị” ngủ nhất. Khi đó, quyển vở vẫn nhẹ nhàng yên vị trên ngực, và sẵn sàng lại cùng ta đi đến cùng con đường chinh phục tri thức. 
Nhưng có nhiều người do thói quen cẩu thả, hoặc do những lúc quá tập trung học thi, ta thường “vùi dập” không thương tiết “Cô bạn” thân thương của mình, làm cho nàng giấy vàng, cuốn góc… thậm chí là te tua… nửa… 

Với người tình thứ hai: 
Cây đàn ghi-ta, phải chăng luôn là niềm ao ước của bao người. Vì nó thể hiện một sự thành công nào đó về lĩnh vực nghệ thuật trong cuộc đời này. Qua bao nhiêu năm hình thành, cây đàn đã định hình như ngày nay với những đường cong và góc cạnh rất quyến rũ lòng người. 
Khi đàn, ta phải tì cái “vòng ba”, là cái vòng lớn nhất của thùng đàn… lên đùi. Một tay choàng qua “vòng hai” là cái eo của thùng đàn… để đánh dây. Còn tay kia thì “lướt”… trên phím đàn. Khi ấy thì âm thanh từ đàn phát ra luôn làm cho con người dễ chịu… sảng khoái… và hạnh phúc. Với tiếng nhạc lúc nhẹ nhàng, dìu dặt, lúc sôi nổi… 
Nhưng những ai đã từng học đàn, sẽ biết… những ngày đầu, những ngón tay sẽ đau vô cùng, ai không kiên nhẫn và có sự đam mê thật sự… chắc sẽ khó vượt qua thử thách này. 

Với người tình thứ ba: 
Ngày nay, việc sở hữu một chiếc xe gắn máy không còn là chuyện gì lớn lao đối với nhiều người. Riêng với tôi… thì chiếc Honda, còn hơn cả người tình đó chứ... Nó vừa là tài sản có cỡ nhất của một kẻ mạt rệp như tôi, lại vừa là cái cần câu cơm hàng ngày của tôi... 
Dĩ nghiên, để đi tới nơi về tới chốn… tôi phải ngồi lên người “nàng” thôi. Và cứ mỗi lần tôi “đút”… chìa khoá vào, rồi đề và rú ga… là “nàng” rung lên và sẵn sàng đưa tôi đến tận cùng sự mong đợi. 
Nhưng có những lúc vội vả hoặc lơ đãng, tôi quên thay dầu nhờn. Làm cho “nàng” xe gồng mình chịu trận… suốt tuyến đường… đợi đến nơi có dịch vụ mới thay nhớt được. 
Quý lắm chứ, thương xe lắm chứ… nhưng biết sao được. Đơn giản vì đang giữa hành trình, gặp nơi vắng vẻ mà. Nàng xe thông cảm cho ta nhé! 

Và, điều quan trọng nhất đây: Dù ta quý cả ba “nàng” như vậy. Nhưng đố ai có thể cùng một lúc “với” hai nàng (chứ chưa nói là “cùng lúc” với cả ba nàng). Ai có thể vừa học bài vừa đàn; vừa học bài vừa lái Honda? Hay vừa đàn vừa lái Honda? Vì vậy, đành chấp nhận sự thật... chỉ được bên mỗi lần một nàng mà thôi...
ST

4 tháng 6, 2013

CHUYỆN BỰC MÌNH

Trên đường về nhà, bạn dừng xe lại cho một cô gái trẻ đẹp qúa giang.
Thình lình nàng lăn ra bất tỉnh. Bạn đành phải chở nàng vào bệnh viện.
Bực!

Bác sĩ cho biết nàng có bầu. Họ nồng nhiệt chúc mừng bạn sắp được làm cha. Bạn phân bua là không biết cô gái và đứa bé không phải là con của bạn. Nhưng cô gái lại khăng khăng bạn là cha đứa bé!
Quá bực!

Bạn tức quá đòi thử AND để chứng minh sự thật. Họ làm các xét nghiệm và cho biết bạn bị bệnh hiếm muộn bẩm sinh, không thể có con.Bạn vui mừng vì đã rõ trắng đen và được thoát nạn...

Nhưng bạn sực nghĩ về những đứa con...của mình!? Bây giời mới đúng là...
hết sức bực!

(Sưu tầm)

Con Cua

Cua Cái 

Đời gán bỉ danh "nhất hạng ngang",
Lại thêm "ác phụ", ức oan nàng
Bởi chồng phụ rẫy đi lang bạt
Nên thiếp cam đành tiếng gái hoang
Mu oằn bia miệng đầy cay độc
Yếm nặng bầy con quá hỏn vàng
Tám cẳng bò ngang cày sủi bọt
Mặc đời đơm đặt, chẳng đa mang!

Cua đực

Tiếng đời mặc kệ cứ hiên ngang
Đào ngách moi hang chứa tám nàng
Một giải giang san vùng thủy tú
Một trang tuấn kiệt chốn đồng hoang
Song đao múa máy gờm thiên hạ
Bát kiếm tung hoành khiếp đá vàng
Xấu số gian hùng toan ngấp nghé
Xuất chiêu đoạt mạng chẳng hoang mang

Nam Định Du Ký

(Mot goc Con Lu)
Khuấy nước chọc trời lúc tuổi xanh
Phiêu lưu cho thỏa chí vi hành
Ba đào Đào Thủy mù cuồn cuộn
Cồn Thị cát cồn bụi thẳm thăm
Chim lạ Cồn Lu bay tứ hướng
Phủ Dầy du khách hội quây quần (*)
Nam nhi toan dọc ngang Nam Định
Quần lạc lạc quần hứng cạn lân
--------------------------------------------------- -------
(*) Đào Thủy: Sông Đào một con sông ở Nam Định, nối liền Sông Hồng với Sông Đáy.
Cồn Thị: Chợ Cồn, một thị trấn nhỏ nhưng nổi tiếng, thuộc huyện Hải Hậu, Nam Định.
Cồn Lu: khu rừng ngập mặn thuộc huyện Giao Thủy, Nam Ðịnh, có nhiều loài chim quý hiếm từ khắp nơi trên thế giới di trú về vào mùa Đông.
Phủ Dầy: nơi thờ bà chúa Liễu Hạnh ở Nam Định. một trong Tứ Bất Tử của Việt Nam.

Vườn Địa Đàng

Đêm thanh rừng vắng thảm thu vàng
Lấp lánh lượn lờ dải suối trăng
Man mác tiếng tơ rung thánh thót
Thầm thì điệu sáo đệm mơ màng
Nhạc hoà quấn quýt cung trầm bổng
Trăng nước lặng lờ khúc nhặt khoan
Cám cảnh Nguyễn, Lưu, Từ vạn cổ
Thiên thai Bích động vẫn đa mang

Hà Giang

Hăm hăm hở hở đến vùng cao
Quẹo quẹo quanh quanh suốt lối vào
Gập gập ghềnh ghềnh Mèo Vạc dốc
Xa xa hút hút Thác Tiên trào
Vòng vòng lượn lượn dòng Nho Quế
Liếc liếc nheo nheo gái Thái Dao
Đắm đắm say say đêm Lũng Cú
Buồn buồn tủi tủi khúc Ly Tao
--------------------------------------------------- --------------------------------------------------- -----
Mèo Vạc: một huyện thuộc tỉnh Hà Giang, nối với Đồng Văn qua đèo Mã Pì Lèng. 
Thác Tiên: dòng thác đôi, nằm giữa rừng già nguyên sinh Đèo Gió, thuộc địa phận huyện Xín Mần, Hà Giang. 
Nho Quế: một con sông bắt nguồn từ Trung Quốc, chảy qua các huyện Đồng Văn, Mèo Vạc thuộc địa phận tỉnh Hà Giang. 
Lũng Cú: một xã thuộc huyện Đồng Văn, nằm trên đỉnh cao nguyên Đồng Văn thuộc tỉnh Hà Giang. Là điểm cực bắc của Việt Nam. 
Ly Tao: một khúc ca nổi tiếng của Khuất Nguyên, nói về nỗi buồn khi đành phải chia ly với một nền văn Minh Việt Cổ (khi ấy là nước Sở).

Nàng thơ

Ôi chao... cảnh đẹp động hồn thơ!
Thôn nữ thả tình mộng tóc tơ
Hoa đỏ rụng rơi đồi bạch nguyệt
Rừng xanh róc rách suối hồng mơ
Tuổi xuân mơn mởn tuồng hao hức
Khuôn ngọc nõn nà há hững hờ
Cám cảnh tình thơ vùng trỗi dậy
Ngoái đầu dạm bước thoáng ngu ngơ

Bóng &Hình

Bỗng trầm khấp khểnh mấy cung tơ
Nhịp phách phiêu diêu cõi mộng mơ
Ý thiển lời thô hè tán tụng
Rằng hảy rằng hay xúm tung hô
Đốt đèn soi bóng lung linh sáng *
Lửa tắt tường câm tối mịt mờ **
Bóng tối triền miên từ vạn cổ
Một hình gặm nhấm lẽ hư vô

----------------------------------------------------------------------------------------------------
* Pythagoras: "Đừng thấy cái bóng to của mình trên vách tường mà tưởng mình vĩ đại!"
** Trinh Cong Son: "Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm"

Leo núi

Mon the thao Stone Nude
Trò chơi leo núi thật kỳ công 
Chẳng phải dễ đâu chớ có hòng
Bấu víu đôi tay cho uyển chuyển
Đu đeo chân cẳng vững như đồng
Trườn bò áp sát thân lui tiến
Chống chỏi đung đưa gối thẳng cong
Đến đỉnh tê người rên ứ ử
Nhưng khi chinh phục thỏa thuê lòng
Loan_ngayxua

Muốn trèo lên đỉnh phải nhọc công
Lơ ngơ giỏi mấy cũng đừng hòng
Áp mình uốn éo nương bờ núi
Khuỵu gối đẩy đưa bám trụ đồng
Leo lên tay vói chân chàng hãng
Tụt xuống vai chùng bụng uốn cong
Phỉ chí anh hùng khi tới đỉnh
Bõ công khổ nhục sướng... rêm lòng
vietquoc

3 tháng 6, 2013

MƯA...

Vô tình cơn mưa hạ chiều nay
Mưa đầu mùa - miên man nỗi nhớ
Mưa rơi trên năm ngón dài than thở
Kỷ niệm buồn năm tháng thoáng qua mau


Trời thật buồn mưa tháng năm tháng sáu
Tóc ai rũ mèm dưới mái hiên xưa
Cặp sách co ro ôi thương mấy cho vừa
Đã xa lắm rồi mưa ơi đừng nhắc nữa!
Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang