Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

29 tháng 11, 2012

VỀ THĂM PHỐ NÚI SAM


Hôm qua về lại núi Sam
Đổi thay cảnh cũ sắc lam phai mờ
Trường xưa thuở ấy nên thơ
Bây giờ chẳng thấy ngẩn ngơ tôi tìm
Bạn bè ngày đó vắng thêm
Lòng buồn man mác nỗi niềm nhớ thương
Một thời áo trắng con đường
Bây giờ trống lạnh , mờ sương tâm hồn
Bồng bềnh mây trắng đỉnh non
Rêu phong phủ cả lối mòn thời gian
Chuông chùa cổ tự vọng vang
Dạ sâu tương vấn mơ màng chiều đông

27 tháng 11, 2012

Thuyền Trăng

Đêm nay trăng rằm tháng 10 sáng lung linh trên cánh đồng còn ngập nước xâm xấp sau căn gác. Nằm đong đưa trên cánh võng ngoài balcon ngắm ánh trăng một mình, chợt nghe như văng vẳng bài hát này vi vu theo con gió... Vội vào gú gồ gõ tìm được video này đưa lên cho các bạn thưởng thức.
Nào, các bạn cùng tôi ngắm trăng nhé!



Nhạc sĩ: Nhật Bằng
Ca sĩ: Mỹ Thể

Thuyền trôi triền miên trên sông nhịp nhàng
Thuyền trôi lướt êm trong sương mơ màng
Gió đưa con thuyền dìu theo ánh trăng
Bờ xa âm thầm làn sóng luyến thương

Thời gian nhẹ trôi như ru mộng đời
Thuyền ơi hãy đi thăm nơi chân trời
Dưới trăng ta về dạo chơi xứ thơ
Cùng với tiếng đàn hò khúc mơ hồ

Ta nghe trăng sầu ngàn năm soi chốn giang đầu
Thương anh Trương Chi yêu nàng Ngọc Nữ đêm nào
Câu hát ân tình muôn đời duyên kiếp chưa phai
Hồn còn nghẹn ngào hận tình sầu mộng về đâu

Thuyền trôi chèo nghiêng trên sông lặng lờ
Vầng trăng khuất sau chân mây mơ hồ
Lắng nghe sông buồn dạo lên khúc ca
Thuyền hỡi nhớ về cùng bến mong chờ.

26 tháng 11, 2012

Mảnh Đời Bất Hạnh



BLOG CỦA CHAN KWOK HUNG NGÀY THỨ TƯ 21/11/2012
Hai anh em ôm nhau thật chặt, đang cùng tìm sự sống trong nỗi tuyệt vọng trước bãi rác thải mênh mông ở Kathmandu , Nepal . Bao trùm lên nét buồn thảm của hai anh em là không khí ô nhiễm, ảm đạm, thiếu hơi thở của sự sống ở vùng Kathmandu này.

Nhiếp ảnh gia Hồng Kông, Chan Kwok Hung tâm sự, hai anh em trong bức ảnh này đang sống cùng bà ngoại ở khu vực gần đó. Hằng ngày người anh cõng em đi tìm trong đống rác khổng lồ, cố gắng tìm ra những vật hữu ích có thể bán được để mua thức ăn sống qua ngày.
    Nghẹn ngào bức ảnh anh ôm em trên bãi rác

Bí mật vĩnh cửu

[1] Mình muốn nói với bạn 1 điều bí mật, hãy nhìn vào dòng 5
[2] Câu trả lời nằm ở số 11
[3] Đừng tức giận hãy nhìn số 15
[4] Bình tình đừng nóng hãy nhìn số 13
[5] Nhưng trước hết bạn hãy nhìn dòng 2
[6] Đừng bực mình, hãy nhìn số 12
[7] Điều bí mật là, mình muốn nói rằng "CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC HẾT BÀI".
[8] Điều mình muốn nói cho bạn biết là... câu trả lời ở dòng 14
[9] Hãy kiên nhẫn và nhìn vào dòng 4
[10] Đây là lần cuối mình làm trò này, nhìn dòng 7 đi
[11] Mình hy vọng bạn chưa tức điên lên khi mình nói rằng: Nhìn vào số 6 
[12] Xin lỗi nhìn số 8
[13] Đừng tức vội nhìn số 10 đi
[14] Mình ko biết phải nói thế nào, hãy nhìn số 3
[15] Chắc là bạn rất chán rồi, hãy nhìn số 9 đi

24 tháng 11, 2012

Không có gì là rác cả





“Không có gì là rác cả!” là bài học đầu tiên đại sư Zuigan Goto dạy cho người đệ tử vừa thâu nhận, sau này chính là Thiền sư Soko Morinaga nổi tiếng của xứ Phù Tang.

Sống sót trở về sau chiến tranh tàn khốc giữa thập niên bốn mươi, Soko Morinaga tìm về căn nhà cũ, trực diện với những khó khăn và mất mát tận cùng của đời người. Cha mẹ không còn, anh chị em phân tán, nhà cửa, tiền bạc bị tịch thu. Ông cố ngoi lên bằng ý chí trở lại học đường nhưng đành chào thua cuộc vật lộn cam go đó khi bao tử thường xuyên lên tiếng kêu khóc.

Giữa quạnh hiu đổ nát cả thân và tâm, một sự mầu nhiệm kỳ diệu nào đã dẫn bước chân vô định của Soko tới trước cửa chùa Daishuin ở Tokyo. Ngước nhìn mái chùa rêu phong, lưỡng lự đôi ba phút rồi Soko mạnh dạn bấm chuông. Người mở cửa chính là Đại sư Zuigan Goto. Soko ngỏ lời xin được đại sư thâu nhận làm đệ tử.

Đại sư chỉ hỏi một câu duy nhất:
- Ngươi tin ta chứ? Nếu không tin ta thì có ở đây bao lâu cũng chẳng học được gì, phí công ta thôi.

Soko trả lời:

19 tháng 11, 2012

CHUYỆN HẠT PHẤN

Có một viên phấn u buồn, lúc nào nó cũng cho rằng số phận nó thật bạc bẽo khi sinh ra làm một viên phấn. Khi nhìn bạn bè xung quanh quần áo đầy màu sắc như các bạn chì màu hay to lớn như sách vở, thậm chí người bạn thân thiết của nó là viết chì dần dần cũng ít nói chuyện với nó hơn. Viên phấn ngày càng trầm lặng và ít nói.

Vài hình ảnh quê nhà Châu Đốc

                                                                  Chợ Châu Đốc

17 tháng 11, 2012

Xem mưa sao băng đêm nay

Những người yêu bầu trời sẽ có dịp chiêm ngưỡng một trong những trận mưa sao băng đáng chú ý của năm - mưa sao băng Leonids vào đêm 17 - rạng sáng 18.11 và nguyệt thực nửa tối vào 28.11 

Điều đặc biệt trong năm nay là trận mưa sao băng Leonids xảy ra giữa hai sự kiện thiên thực khác nhau. Đỉnh điểm đầu tiên sẽ diễn ra vài ngày sau khi nhật thực toàn phần vào ngày 13.11 (không quan sát được ở Việt nam) và đỉnh điểm thứ hai chỉ trước sự kiện nguyệt thực nửa tối vào ngày 28.11 (quan sát được ở Việt Nam) khoảng một tuần. 

Từng là trận mưa sao băng hoành tráng nhất trong lịch sử, khi đạt đỉnh điểm vào khoảng 17-18.11, Leonids khiến cho những người yêu bầu trời có được những khoảng khắc khó quên. Năm ngoái, ánh trăng sáng gần sát chòm sao Leo - Sư Tử, nơi xuất phát của các sao băng, đã phá hỏng trận mưa sao này bằng cách làm giảm đáng kể số sao băng có thể thấy được. Nhưng trong năm 2012 này, mặt trăng hầu như không gây ảnh hưởng gì với những người quan sát. 

Tâm điểm mưa sao băng Leonids ở hướng Đông gần chòm sao Leo (Sư Tử).

NGƯỜI & NGƯỜI...

Hôm nay tôi vô tình đọc được một bài thơ hết sức ý nghĩa của nhà thơ Hữu Thỉnh: 

HỎI 

Tôi hỏi đất: 
-Ðất sống với đất như thế nào? 
– Chúng tôi tôn cao nhau. 

Tôi hỏi nước: 
-Nước sống với nước như thế nào? 
– Chúng tôi làm đầy nhau. 

Tôi hỏi cỏ: 
-Cỏ sống với cỏ như thế nào? 
– Chúng tôi đan vào nhau làm nên những chân trời. 

Tôi hỏi người: 
– Người sống với người như thế nào? 

Tôi hỏi người: 
– Người sống với người như thế nào? 

Tôi hỏi người: 
– Người sống với người như thế nào? 


Khi hỏi đất sống với nhau như thế nào, đất bảo đất tôn cao nhau. Đất tôn cao nhau để làm nên những Phan Xi Păng, Phú Sĩ hay Everest. Đất tôn nhau lên để cùng vươn đến những tầm cao mới và làm nên những đỉnh cao vời vợi.

15 điều đáng để chúng ta suy ngẫm

Danh vọng, địa vị, sự thành công và sự giàu có thường có khuynh hướng gia tăng cái tôi của người ta. Vì vậy, người ta sẽ lạc lối, giống như người lạc đường không thể về nhà được. Ai chứa đầy kiến thức thì điếc trước lời phải trái. Khi hai người tranh luận, một người thường đưa cái biết của mình vào. Cho nên rút lại chỉ nghe thấy tiếng của mình mà không học thêm được gì cả.

1. Sống trong hiện tại

Phật hỏi đệ tử: 
- Cuộc sống người ta được bao nhiêu?
Các đệ tử thay nhau trả lời:
- 80 năm.
- Sai.
- 70 năm.
- Còn sai.
- 60 năm.
- Sai.
- Vậy người ta sống bao lâu?

Phật mỉm cười đáp:
- Đời người chỉ thuộc trong vòng hơi thở.

Lời bình

Đừng ỷ vào quá khứ và cái sắp tới, hãy sống với thực tại.

16 tháng 11, 2012

LỊCH SỬ NGÀY 20 THÁNG 11



Năm nào chúng ta cũng kỷ niệm ngày nhà giáo VN 20/11, vậy nguồn gốc của ngày này từ đâu? có rất nhiều bạn đặt câu hỏi nhưng không phải ai cũng có câu trả lời, sắp tới ngày nhà giáo VN rùi, mình mạnh dạn đưa lên đây những thông tin cơ bản về ngày này giúp các bạn học sinh hiểu rõ hơn.

Tháng 7 năm 1946, một tổ chức quốc tế các nhà giáo tiến bộ được thành lập ở Paris đã lấy tên là Liên hiệp quốc tế các công đoàn giáo dục (tiếng Pháp: Fédération Internationale Syndicale des Enseignants - FISE).

12 tháng 11, 2012

Bạn là một cái cây cho người khác

Thuở xưa, có một người đàn ông không làm được điều gì to tát cả, không có tiền và chán nản. Một đêm, ông ta cuối cùng không đủ can đảm để sống thêm và đi đến một vực thẳm sửa soạn nhảy xuống.

Trước khi tự tử, ông ta khóc rất lớn và hồi tưởng tất cả những khổ nạn trong suốt cuộc đời của ông ta. Trên một tảng đá cạnh cái vực có một cây nhỏ. Sau khi nghe người đàn ông khóc lóc, kể lể, cái cây cũng khóc vô cùng thảm thiết. Khi người đàn ông thấy cái cây cũng khóc, ông ta hỏi "Cây cũng khóc hả. Có phải cây cũng chịu đựng nhiều đau khổ như tôi không?"

Cái cây nói "Tôi là một cái cây đau khổ nhất trên thế gian. Nhìn tôi đi, sống trên cái tảng đá, chỉ toàn là đá, không có đất để sinh sản và không có nước để uống. Tôi không đủ ăn suốt đời. Hoàn cảnh đau khổ này làm cáccành cây của tôi khô đét và không nẩy nở được, vì thế trông tôi rất thảm não từ lúc mới sinh ra.

Gốc của tôi rất cạn làm cho tôi không đứng vững trước gió, và không thể chịu nỗi cơn lạnh trong mùa đông.Trông tôi rất yếu so với các cây khác, nhưng thật ra đời sống của tôi còn cực hơn là chết".

Người đàn ông không thể chịu được nữa vì quá thương hại cho cái cây bèn nói "nếu như vậy thì tại sao bạn không kéo thân ra mà chết chung cho rồi". Cái cây nói "chết thì dễ lắm, tuy nhiên, không có bao nhiêu cây mọc trên vực này cả, tôi không thể chết được". Người đàn ông không hiểu nổi.

Cây nói tiếp "Bạn có thấy có tổ chim trên thân tôi không" Hai con chim vành khuyên làm cái tổ này và chúng đã sống và sanh sôi nẩy nở trên thân tôi. Nếu tôi chết đi, thì hai con chim này sống ở đâu?"

Người đàn ông dường như hiểu được điều gì đó sau khi nghe những lời này, và thối lùi lại cách ra xa vực thẳm.



View all:

11 tháng 11, 2012

Ngon mà hơi ghê ghê!

Có dịp qua thăm xứ chùa tháp Kampuchea bằng đường bộ qua ngả Tịnh Biên, các bạn hãy nhớ ghé lại những quán lá ven đường khi gần đến Tà Keo để thưởng thức "món độc" này nhé!
(Nhớ mang theo thuốc tiêu, kẻo xách quần chạy không kịp đó! he he...  ^-^)

9 tháng 11, 2012

Vẫn chưa chịu chết …


Những gì không thể đứng thẳng, những gì đang bị đe dọa, những gì đang rung chuyển theo từng cơn gió…rồi sẽ gẫy đổ theo thời gian. Nhưng bình minh sẽ theo sau bóng tối. Sự tái sinh không thể xẩy đến trước cái chết…” Robert M. Price
Nếu trong 6 tháng tới, giá BDS xuống thêm 25 đến 30% thì chúng ta có thể coi như là bong bóng đã vỡ. Hệ quả là sự tiếp tục xuyên đáy thêm khoảng 30% kéo dài ít nhất là 2 năm. Dĩ nhiên tôi chỉ muốn nói đến phân khúc chung cư trung bình và cao cấp tại Hà Nội và HCM. Các loại BDS khác như biệt thự, đất nền, nhà phố, căn hộ rẻ, vùng ven đô, thương mại, văn phòng …sẽ bị ảnh hưởng lây, nhưng cường độ và thời điểm có thể thay đổi ít nhiều.
Và khi nói đến bong bong vỡ…nhiều người hình dung ngay đến những hoang tàn thường thấy sau những trận ném bom thời chiến… Thực tại không bi kịch như vậy đâu. Thậm chí, phần lớn người dân có thể không quan tâm và ăn nhậu bình thường theo đúng phong cách “makeno” của xã hội.
Tại sao bong bóng phải vỡ mà không xì hơi?
Bởi vì muốn tiếp tục bơm, chúng ta cần hơi. Những thành phần muốn giữ cho bong bóng căng tròn như chánh phủ, ngân hàng, công ty BDS, nhà đầu cơ thứ cấp…đều đã hết hơi. Việc in tiền xả láng để bơm hơi cũng không còn khả thi vì hậu quả của lạm phát. Không quan chức nào dám để dân phải mang bao bố tiền đi mua 1 ổ bánh mì. Tất cả lực đỡ của BDS bây giờ chỉ còn một giải pháp là 50 tỷ USD vàng và ngoại tệ trong dân sẽ được đem ra quăng vào BDS, cách này hay cách khác. Dù các quan chức hồ hởi chuyện huy động được 60 tấn vàng trong dân mấy tháng vừa qua, tôi cá rằng chánh phủ hay các công ty BDS sẽ không moi móc thêm một đồng nào. Dân trí có thấp đến đâu, đồng tiền vẫn sẽ liền với khúc ruột, kể cả ruột ngàn dặm.
Các thành phần nào trong dân sẽ chịu nhiều ảnh hưởng nhất?
Khi bong bóng BDS vỡ, nợ xấu ngân hàng sẽ tăng gấp 3 lần và có lẽ hơn 50% các ngân hàng tư nhân sẽ phá sản. Đây chỉ là một ước tính có nhiều xác suất sai lạc, vì hiện nay, các thống kê về tài chánh công tư của Việt Nam khá mù mờ và mâu thuẫn. Dân gởi tiền được bảo hiểm đến 50 triệu đồng, do đó phần lớn tài khoản sẽ an toàn. Số ngân hàng còn sống sót sẽ được sự hổ trợ đặc biệt của NHNN nên thanh khoản cũng sẽ khá cao. Vì 70% dư nợ của ngân hàng hiện nay là do các tập đoàn tổng công ty nhà nước vay, nên ảnh hưởng trực tiếp sẽ không gây xáo trộn gì trong vận hành kinh tế vĩ mô (vẫn trì trệ).
Tuy nhiên, ảnh hưởng gián tiếp sẽ đầy dẫy. GDP có thể quay về zero tăng trưởng, tỷ lệ thất nghiệp sẽ cao gấp đôi, sức tiêu thụ của người tiêu dùng co cạn và lạm phát có thể tăng quá 2 con số (tùy theo mức độ in tiền).
Khi bong bong vỡ, thành phần giàu có (khoảng 5% dân số) sở hữu nhiều tài sản từ BDS, chứng khoán, vốn riêng của doanh nghiệp và các đầu tư khác sẽ chịu thiệt hại nặng nề. Tuy vậy, một số nhỏ đại gia dùng đòn bẫy vay mượn cao ngất, có thể lợi dụng tình thế mà xù nợ hợp pháp.
Thành phần trung lưu, công tư chức và mua bán nhỏ (khoảng 20% dân số) cũng sẽ đối diện với thất nghiệp, sức tiêu thụ giảm và lạm phát cao, nhưng có thể thắt lưng buộc bụng và vượt bão an toàn.
Thành phần còn lại (75% dân số) sẽ khổ sở chịu đựng thêm một thời gian dài với mức sống khá cơ cực so với các nước láng giềng. Tuy nhiên, họ không có nhiều tài sản để bị tổn hại hay mất mát. Gặp khó khăn ở các thành phố và khu công nghịệp, họ sẽ rút về quê cũ sống qua ngày, đợi chờ cơ hội khác.
Thành phần hưởng lợi trong 2013 là những người dân có tiền mặt, dễ dàng thu mua tài sản với giá cực rẻ. Những hiện tượng tích cực khác gồm việc bớt giao thông (ít kẹt xe thì ít bị ô nhiễm hơn), bớt ăn nhậu (ít bệnh và ít tệ nạn xã hội hơn), bớt tham nhũng (ít dự án và ít nhu cầu giấy tờ)…
Bài toán căn bản hiện nay
Theo thống kê mới nhất của NHNN, tổng dư nợ của tất cả ngân hàng thương mại (quốc doanh và tư nhân) là 2.89 triệu tỷ đồng (140 tỷ USD) vào cuối tháng 10. Nếu chi phí đồng tiền (cost of money) là 15% mỗi năm, lãi suất cho số nợ trên là 21 tỷ USD mỗi năm, không tính nợ gốc. Nếu 70% doanh nghiệp toàn quốc vay nợ và chỉ sản xuất ra 77 tỷ USD mỗi năm (dựa trên 70% của GDP năm 2011), thì mỗi USD kiếm được, họ phải chi ra 29 xu (hay 29% doanh thu) để trả lãi suất. Trừ việc mua bán ma túy hay buôn gái, không một ngành nghề kinh doanh nào có thể sinh lợi để giải quyết bài toán này. Không xóa bỏ hết để lập bàn cờ mới, nền kinh tế Việt Nam, bất kể định hướng nào, sẽ loay hoay với vấn nạn này trong cả chục năm tới.
Nhìn lại lịch sử kinh tế của nhân loại, chuyện bong bong tài sản căng nóng rồi vỡ tan là một hiện tượng khá binh thường, qua mọi thời đại với mọi sắc dân trong mọi định chế. Biện luận Viêt nam là một ngoại lệ, cần giải pháp đặc thù hay có một kết cục tốt đẹp không thuyết phục lắm. Ngay cả quyết tâm của các chánh quyền cố gắng ngăn cản sự đổ vỡ cũng thường xẩy ra, thường làm chậm tiến trình, nhưng sau cùng cũng vô hiệu. Ai cũng biết là ung nhọt phải vỡ để da thịt mau lành. Sau một trận lửa lớn, cây cối trong khu rừng thường xanh tốt hơn.
Chấp nhận định luật của thiên nhiên, trả giá cho những sai phạm trong quá khứ và tiếp tục hành trình của đổi mới và sáng tạo. Hãy dành thì giờ lên kế hoạch cho một tương lai mới theo những tiền đề và thay đổi của tình thế. Đừng loay hoay với những điều chỉnh nửa vời, qua những thỏa hiệp với nhiều phe nhóm lợi ích và lợi dụng.
Tệ nhất là lấy tiền của 95% nhân dân đi cứu trợ cho 5% dân giàu có.
Phải dứt khoát là “hãy để chúng chết đi”.
Alan Phan

Thăm Thầy Tấn

Cách nay đã 2 tuần, vào Chúa nhật, 28/10, nghe tin Thầy Tấn (dạy Pháp văn) bị bệnh phải mổ ở bệnh viện Nhật Tân, bạn Võ Phước Hưng rủ anh em đến thăm Thầy. Khi hỏi ra mới hay rằng Thầy đã xuất viện vềi nhà mấy hôm rồi.
Bạn bè kéo đến nhà Thầy ở "khu thương phế binh" cũ, thấy Thầy đã khỏe nhiều và rất vui vẻ, dù còn hơi mệt do vừa mổ xong và nằm điều trị mất 2 tuần tại bệnh viện.



Thầy nói chuyện rất cởi mở, kể về ca mổ và những ngày nằm viện. Nhưng chỉ một lúc sau, Thầy thấy hơi mệt nên đám học trò xin phép ra về, chẳng kịp hỏi han thêm gì về gia đình.
Lâu lắm rồi mới có dịp rảnh rỗi gặp gỡ bạn bè, nên sau khi rời nhà Thầy Tấn, bạn Hưng rủ anh em đến quán Bảy Bồng 2 làm một chầu "xương xương" cho vui vẻ.


Một tuần sau, cũng vào Chúa Nhật, Huỳnh Ngọc Ánh a lô cho hay vợ Thầy Tấn đã qua đời vì bị bệnh đã lâu trước đó. Bạn bè ai cũng nhớ lại đúng 1 tuần trước đến thăm Thầy cả bọn đã vô ý chẳng hề có một câu hỏi han gì đến Cô cả!
Thật đúng là...lớn tuổi chứ đôi khi cũng còn vô tình như trẻ nhỏ!

8 tháng 11, 2012

TÌNH YÊU ...THẬT PHI THƯỜNG

Chuyện kẻ vượt ngục 200 lần để… yêu bạn gái

Đây là một chuyện tình hấp dẫn, hồi hộp, cảm động nhất thế chiến thứ hai.
Chuyện độc đáo không chỉ bởi hoàn cảnh lịch sử mà còn bởi cả nội dung sống động như chính những nhân vật của nó.
Không mấy người tù có được cái diễm phúc như anh. Cũng không có mấy người được hưởng một tình yêu kỳ khôi, cảm động như chuyện tình của một tù nhân thời chiến. Và người con gái anh yêu cũng đã phải bồi hồi đến rơi lệ khi bạn trai mình tìm cách đào thoát khỏi nhà tù đến 200 lần chỉ để nhìn tận mắt người con gái mà anh yêu mến trong đời. Có những lần, anh suýt mất mạng trước họng sung đen ngòm của lính Đức quốc xã khi bọn chúng bắn vãi đạn về phía các tù nhân.

Liều mạng 200 lần để gặp bạn gái
Chuyện kể rằng, Horace Greasley là một người lính Anh đã có lần suýt chết khi tìm cách đào thoát đến trại tù nơi đang giam giữ bạn gái của anh, chỉ để gặp mặt người yêu. Bọn lính Đức phát hiện, bắn về phía Horace nhưng run rủi làm sao, trời đã không nỡ cướp đi mạng sống của anh bởi những phát đạn oan nghiệt dưới bàn tay tàn bạo của lính Đức Quốc xã.
Hai người bị nhốt ở hai trại tù khác nhau, và nỗi nhớ thương người bạn gái hiền hậu luôn cháy bỏng trong con tim của Horace Greasley. Không một giây phút nào anh có thể quên đi hình dáng người con gái mà anh yêu mến. Quyết tâm gặp bạn có nghĩa là sẽ chấp nhận đánh đổi mạng sống, nhưng Horace Greasley nào có sá gì hiểm nguy.
Horace đối đầu với Himmler sau hàng rào kẽm gai của trại tù.
Luôn chực chờ những cơ hội khi bọn lính Đức lơ là, chểnh mảng giám sát tù nhân, Horace Greasley đã gỡ bỏ những thanh gỗ từ cửa sổ buồng giam của mình, tìm cách bò thật nhẹ nhàng dưới hàng rào dây kẽm gai nhọn hoắt. Đôi khi những cái móc sắt cứa vào da thịt Horace làm chảy máu, nhưng anh vẫn không than vãn lấy nửa lời.

7 tháng 11, 2012

Ước gì...

Sao lại có hòn đảo nhỏ tí nị, dễ thương và đẹp hết sẩy vầy nè trời?! 
Ước gì mình có được hòn đảo này, mỗi lần họp mặt thường niên, bạn bè tụi mình kéo nhau ra đảo quậy tới bến chẳng phiền hà gì ai nhỉ! (Nhất là cái khoản "tắm táp" ngoài trời khỏi sợ thiên hạ dòm ngó)
Có ai hùn tiền mua đảo với tui hông? Phượng Vĩ đăng ký trước rồi đó! 



Danh sách đăng ký hùn vốn mua đảo:

TT

Họ tên

Địa chỉ

Phần hùn ($)

Nguồn thu nhập

1 Phạm Phượng Vĩ Australia 130,000 gangster activists
2 Tăng Ngọc An USA 100,000 nail salon owner
3 Võ Phước Hưng An giang, Việt Nam 150,000 nuôi cá
4 Đặng Chí Linh " 200,000 chạy xe đạp nên dư tiền xăng
6 Huỳnh Ngọc Thơ " 180,000 Ăn chay để giành tiền
7 Phan Thị Mỹ Duyên " 50,000 Trồng bông trong trường học
8 Đỗ Việt Quốc " 10,000 Vợ cho
9 Trần Xuyên Nhạc ". 200,000 bán lúa "diếm" bà xã
10

Mại dzô ô ô..!

6 tháng 11, 2012

Mấy hình ảnh tản mạn chưa kịp đăng

Những ngày đầu thành lập trang blog ngayxua.
Các bạn đang tập dượt đăng bài lên blog ở quán cà phê Minh Anh. Nhìn vẻ mặt các bạn sao có vẻ "nghiêm trọng" quá!



Đám giỗ nhà bạn Trần Văn Ân (không nhớ ngày!)




Chuẩn bị cho báo cáo họp mặt lần 2.

3 tháng 11, 2012

Thăm nhà Kiệp

Phượng Vĩ từ Úc về chơi, nên bạn bè bày ra đủ kiểu vui để làm đẹp lòng bạn phương xa lâu ngày mới có dịp gặp lại. Hôm nay, nạn nhân là gia đình nhà Kiệp ở xã Phú Hiệp - Phú Tân, bên kia bến đò Châu Giang.

Màn cà phê mở màn cố hữu
Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang