Xin lỗi quý vị, đã bảo là Cá tháng 4 mà!
Đây là chiêu tiếp thị mới cuỗm được trong một khóa đào tạo Marketing quốc tế, cũng chỉ mong được giới thiệu một thi phẩm tuy cũng khá xưa rồi, nhưng mới được cải biên thêm, xin mời quý vị thưởng thức lại!
Lang thang trên mạng, lượm được bài thơ có cái tựa đề y chang tên nhóm bạn tụi mình, rinh về đây cho anh em ngayxua nhà ta đọc cho vui, mà cũng để ngậm ngùi nhớ lại cái ngày xưa oanh liệt thuở nào.
Ngày xưa như súng thần công
Vác hai hòn đạn chạy rông ngoài đường
Khi thì chăn chiếu nệm giường
Lúc thì chòm mả đụn rơm bên đường
Khi thì trèo núi lội mương
Lúc thì xế nổ trên đường bon bon
Khi thì nước muối chan cơm
Lúc thì hải vị hào sơn ê hề
Sướng cực nào cũng chẳng nề
Thần công vẫn khạc đạn bề bề bay
Bây giờ mó tới không lay
Bây giờ đạn nhẵn súng quay lòng vòng (khúc này Mổ chế thêm, chứ không có trong nguyên bản. Hi hi)
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Ôi thời oanh liệt còn đâu nữa mà!
Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa trận mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ loáng thoáng lưa thưa gọi là
Ngày xưa đầu cổ mượt mà
Bây giờ lởm chởm như là đá chông
Bây giờ sống cũng như không
Bây giờ hết kiếp làm chồng người ta
Bây giờ ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã tịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong
Ngày xưa vợ đợi ghệ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi gọi là
Mai sau về với ông bà
Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân
Ngắm cổ rồi lại ngắm thân
Ngắm mặt rồi lại ngắm đôi chân dài
Mồm không còn nướu để nhai
Mà đôi mắt đói cứ soi sáng lòa (khúc này chế thêm cho ăn khớp với đoạn dưới)
………………………………
Ấy là kể chuyện trong nhà
Sang nhà hàng xóm vẫn là… ngày xưa!!!
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Ôi thời oanh liệt còn đâu nữa mà!
Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa trận mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ loáng thoáng lưa thưa gọi là
Ngày xưa đầu cổ mượt mà
Bây giờ lởm chởm như là đá chông
Bây giờ sống cũng như không
Bây giờ hết kiếp làm chồng người ta
Bây giờ ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã tịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong
Ngày xưa vợ đợi ghệ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi gọi là
Mai sau về với ông bà
Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân
Ngắm cổ rồi lại ngắm thân
Ngắm mặt rồi lại ngắm đôi chân dài
Mồm không còn nướu để nhai
Mà đôi mắt đói cứ soi sáng lòa (khúc này chế thêm cho ăn khớp với đoạn dưới)
………………………………
Ấy là kể chuyện trong nhà
Sang nhà hàng xóm vẫn là… ngày xưa!!!
8 nhận xét:
Bạn lang thang trên mạng lượm được bài ngày xưa, đọc mà ngậm ngùi hả!!! Ngày xưa "oanh oanh" bây giờ thì "liệt liệt" rồi hả??? Pháo đã tịt ngòi, để chị em phụ nữ chúng tôi châm ngòi đốt lại xem có nổ không nhe! Hay là tịt luôn thì buồn lắm đấy!
1. Thật ra thì ăn tiền ở 2 câu cuối đó!
Chẳng qua đàn ông bọn tui hay khiêm tốn để mấy bà dễ mắc bẫy đó thôi! Mấy chục câu đầu chỉ là cái bẫy êm ái cho mấy bà mò vào.
Phụp! Mắc bẫy một cách ngọt ngào ở kết cuộc!
2. Về chuyện châm ngòi hộ, thì bọn tôi vốn rộng lượng mà, ai có lòng tốt chẳng lẽ lại đi từ chối sao đành.
Thôi thì mấy chị cứ châm, nhưng coi chừng nổ to quá bị phỏng tay thì ôm hận đó nhá! Há há há...
Vũ liên ! ok lắm tiếp tục đi cho ĐVQ bó tay luôn ,ah..ha..
"Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
"Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
..."
Cà mốc meo nếu chăm ve vuốt
sẽ có ngày tươi tốt lại thôi
Ruộng khô chớ có bồi hồi
lòng mà chán nản ruộng càng khô thêm
Đào mương vét lạch thường xuyên
Chịu khó dẫn thủy nhập điền
Ruộng xanh tươi tốt phát ghiền như xưa
Thái nguyên trà ấy dễ ưa
siêng châm để uống chưa đâu sánh bằng
Thần công rỉ sét lâu năm
Uống vào khai hỏa ầm ầm như xưa.."
ha..ha..
Ô KƠ mày đó Nhạc, vậy là tao có đồng minh rồi!
Chứ không thì "mấy bả" đang bàn kế hạoch "xơi tái" tao đó!
Tướng mày cao ráo đẹp zai ,được xếp vào loại
" Trường túc bất chi lao " thì có gì phải sợ.
"Trường túc bất chi lao
Làm hoài như tập thể thao"
Nhưng tao mà trường túc cái nỗi gì trời! Có mà trườn lết thì có!
Coi vậy chứ mấy đứa nhỏ con mới ghê mày ơi. Như thằng An đó, nó "tập thể thao" ghê lắm!
he he he...
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!