Lỡ rồi, cho tới luôn bác tài, để mấy cô nàng ngayxua có muốn chửi thì chửi luôn một thể cho tiện nè nè!
Chồng
Leo mãi đồi xưa thấy chán phèo
Bờ khe suối cụt lại cạn queo
Nhìn sang đồi mới xanh tươi tốt
Lòng chợt lâng lâng lại muốn trèo
Vợ
Hai quả chôm chôm quá bèo nhèo
Lại thêm quả chuối bé tẻo teo
Nhớ xưa chín đỏ tràn nhựa sống
Sao giờ dòm lại thấy héo queo .....!!!!
Bồ nhí
Muốn trèo thì cứ việc leo đèo
Nói nhiều mà sao chẳng dám leo ??
Ngày xưa chắc nó trèo nhiều quá
Nên giờ nó chỉ thích nằm khoèo !!!!!!!
Chồng
Ừ nó giờ đây cứ nằm khòeo !
Lòng muốn mà sao nó chẳng theo
Đồi xanh suối mát không lui tới
E rằng có đứa nó đòi trèo ..........!!
Vợ
Trèo mãi nên người ta chán phèo
Xưa kia tươi mát đâu cạn queo
Cẩn thận đồi núi dù tươi tốt
Tàn thân ma dại bởi leo trèo
Chẳng tưới chẳng chăm chẳng phập phèo
Nựng nịu, nâng niu nên héo queo
Ngày xưa mũm mĩm tràn nhựa sống
Ai lười nên nó phải tàn queo
Bồ nhí:
Cứ muốn trèo cao đến đỉnh đèo
Đèo nhà không xuể cứ đòi leo
Cũng bởi sân si sân sung sướng
Nên nay chàng ngã ngựa nằm khoèo
Chồng:
Hỏi nó tại sao phải nằm khoèo
Đêm đêm hùng hục Ối! A! Eo!
Giờ đây thi thoảng sang cò kéo
Đừng để hớ hênh có đứa trèo.
Đọc xong bài này tự dưng nhớ nữ sĩ Hồ Xuân Hương
Một đèo một đèo lại một đèo
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo
Cửa son đỏ loét tum lum nóc
Hòn đá xanh rì lún phún rêu
Lắt lẻo cành thông cơn gió lốc
Đầm đìa lá liễu giọt sương gieo
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo
mà nhạc sĩ Duy Nhượng đã phóng tác thành bài
Du Xuân Qua Đèo Ba Đội
Ới anh ơi! xa xôi nào có gì đâu
Có cái đèo Ba Dội này a, cớ làm sao ta không (ừ ư) nhìn?
Ới em ơi! ngựa xe nào có gì đâu
Có cái xe đạp cũ này a, cớ làm sao ta không (ơ ơ) dùng?
Xưa có thơ rằng:
Hữu hà tất bồng châu mà doanh hải (i í)
Tiểu sơn lâm mà có đặng kỳ quan
Người tai mắt, kẻ nhân gian,
Ai chẳng biết giang sơn thì cũng (ư ư) tục.
Đầu năm xuân thủ, cô mình ơi!
Anh muốn du xuân, cô mình ơi!
Ếch ngồi đáy giếng, cô mình ơi!
Biết đời nào khôn!
Đầu năm xuân thủ, ơi chàng ơi!
Anh muốn du xuân, ơi chàng ơi!
Cớ sao không rủ, ơi chàng ơi!
Thiếp tôi theo cùng,
Thiếp tôi theo cùng
Cho đúng chữ "tòng"
Cho đúng chữ "tòng"
Đã trót yêu nhau thì tam tứ núi cũng trèo,
Thập bát giang cũng lội,
Tam thập lục đèo em cũng trèo qua
Tam thập lục đèo em cũng trèo qua
Tam thập lục đèo em cũng trèo qua
Qua...thì...đèo
Qua...thì...đèo
Một đèo, một đèo, lại một đèo
Này
Một đèo, một đèo, lại một đèo
Ới ơi
Một đèo, một đèo, lại một đèo
Ới ơi
Một đèo, một đèo, lại một đèo
Khen ai khéo vẽ,
Khen ai khéo tạc
Khen ai khéo tạc (mà) để cảnh cheo leo
Khen ai khéo tạc (mà) để cảnh cheo leo
Trèo lên ngựa sắt (a) êm êm
Trèo lên ngựa sắt êm êm
Nhong nhong, ép ép, ngựa em bước lên (là) đèo
Bước lên (là) đèo.
Cũng ngứa chân trèo,
Ngựa của anh cũng ngứa chân trèo,
Cũng phi là phi lên dốc
Để mà theo (ối a) kịp nàng, (ối a) kịp nàng
Mà có thấy gì không?
Cửa son đỏ loét tum lum nóc
Hòn đá xanh rì lún phún rêu
Lắt lẻo cành thông cơn gió lốc
Đầm đìa lá liễu giọt sương gieo
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo, cũng muốn trèo
Hiền nhân quân tử, ơi chàng ơi
Ai cũng du xuân, ơi chàng ơi
Dẫu rằng mỏi gối, ơi chàng ơi
Dẫu rằng chồn chân
Hiền nhân quân tử, cô mình ơi
Non nước thương yêu, cô mình ơi
Gối tình chưa mỏi, cô mình ơi
Tóc xuân yêu kiều
Tóc xuân yêu kiều
Lặng nghe gió chiều
Lòng em nhớ đèo...
Đèo...cheo...leo.
0 nhận xét:
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!