Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

26 tháng 5, 2011

Sẽ đến lúc...


Sẽ đến lúc bạn nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ một bàn tay và sự ràng buộc một tâm hồn.
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra tình yêu không còn là điểm tựa và bên nhau không còn nghĩa bình yên
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra nụ hôn không phải là lời cam kết và quà tặng khác với lời hứa thật lòng.
Sẽ đến một ngày bạn hoảng hốt không tin là sự thật khi người vợ,người chồng mình thương yêu nhất sẽ lìa bỏ ta đi vĩnh viễn...
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra không phải mùa nắng nào cũng đẹp.
Và bạn biết chấp nhận thất bại hay sự thật phũ phàng với tư thế ngẩng cao đầu với đôi mắt sáng,với sự cao thượng của tuổi tuổi trưởng thành,tuổi trung niên, chứ không bi lụy, cố chấp của trẻ thơ.
Có ai đi không vấp ngã một đôi lần .
Có ai sống mà không đôi lần biết nỗi sầu tử biệt.
Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của tim mình và bước tiếp từ đây - trên con đường đã chọn của ngày hôm nay và không trông chờ vào những gì chưa chắc chắn của ngày mai.
bạn hãy cho đi, quên đi,đừng tiếc nuối níu kéo. Có ai cho đi mà cảm thấy mất bao giờ...
Và hãy giữ lại những điều đẹp nhất, gieo hạt trồng hoa trên mảnh đất tâm hồn, hơn mòn mỏi chờ đợi thời gian quay trở lại
Và bạn nhận ra mình đã vượt qua.

(Trích trong Hạt giống tâm hồn)


NHỚ NGƯỜI

Khi ta khóc trong mưa
Nước mưa hay nước mắt
Quay quắt nhớ người xưa
Khói nhang buồn hiu hắt

***
Cung đàn xưa chợt tắt
Đời bỗng đứt ngang rồi
Nghìn trùng mình xa cách
Bụi đỏ tan theo trời !
TRÚC OANH

6 nhận xét:

thanhnhan nói...Trả Lời

TN xin chia sẻ nỗi đau buồn nầy với Oanh Oanh ...hãy vui lên ngày mai sẽ là một rất đẹp ...cứ tin là như vậy nhé,chúc may mắn.

dovietquoc nói...Trả Lời

"Có ai sống mà không đôi lần biết nỗi sầu tử biệt.
Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của tim mình và bước tiếp từ đây..."

Oanh oanh, Trúc Oanh, Băng Tâm... Ôi sao mà nhiều rứa cô nàng!

Nặc danh nói...Trả Lời

Cám ơn bạn đã giúp O nhiều,trang trí hình thêm đẹp. Nếu không có các bạn chắc mình sẽ buồn hơn và đời sẽ dài vô hạn..!
Mỗi quãng đời mình thích có một tên cho vui.
Với quê hương chắc chỉ có tên cúng cơm là Trúc Oanh thôi!
(Không hiểu làm hay tới cỡ nào mà đăng xuất,và đăng nhận xét,tài khoản không vào.Sư phụ VQ ơi,cứu với!)

dovietquoc nói...Trả Lời

Oanh phải đăng nhập (có tên oanhoanh ở goác trên bên phải) thì khi viết nhận xét mới hiện lên tên oanh được!

Nếu đã đăng nhập rồi mà vẫn thế thì... "sư phụ" cũng chào thua! Có lẽ mạng Google bị lỗi chi đó!

Thơ hay, có cảm xúc! Hãy cho bạn bè thưởng thức thêm nhé!

Xuyennhac nói...Trả Lời

Không phải google lỗi,mà khắc phục bằng cách bạn :
1- Đăng xuất hoàn toàn
2-bạn vào blog ,dòng trên cùng bên phải,đăng nhập vào blog ,trước khi bấm enter, bỏ dấu chọn ở dòng "Duy trì trạng thái đăng nhập"
Nếu thấy địa chỉ email xuất hiện ở góc trên bên phải là ok

dovietquoc nói...Trả Lời

Mọi người làm vầy coi được không nhé:
- Khoan hãy mở trang blog,
- Mở gmail và đăng nhập địa chỉ email của mình vào,
- Sau khi đăng nhập hòan tất hãy mở blog,
- Bây giờ hãy bấm vào "đăng nhập", blog sẽ tự động đăng nhập chứ N khỏi phải gõ địa chỉ email và pass nữa.

Mình vẫn thường làm vậy, hy vong mọi người sẽ vào được!

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang