(Thơ TN)
Đôi khi ta là cỏ
Xanh dờn bên hồ nước
Chìm nổi bao đợt sóng xô
Đêm dài hứng cơn mưa
Nắng khô chờ đợi sương
Cho chân người giẫm đạp!
Đôi khi ta là cây
Cây cao đứng giữa rừng
Trơ vơ giữa mênh mong trời
Cây khô cành trụi lá
Mục nát giữa ngàn cây
Cho bao người đốn chặt!
Đôi khi ta là lá
Lá rơi rụng ngoài hiên
Đôi khi ta là hoa
Chỉ là loài hoa dại
Mọc ở ven đường
Là hoa dại mà thôi
Mọi người ai nhìn ngắm !
Đôi khi ta là gió
Đong đưa giữa bầu trời
Đôi khi ta là mây
Là một vừng mây tím
Đôi khi ta là trăng
Vầng trăng không tỏa sáng
Đôi khi ta là sao
Ôi! một vì sao xấu!
Và nay ta là người
Sống để yêu thương
5 nhận xét:
Bạn làm thơ thật tự do, ta hãy sống hồn nhiên như cây cỏ, trời mây đi, lo gì! Hoan hô!
Đọc thơ hay "dễ vô" mà chắc O không thuộc nổi quá!
Và nay ta là người
Sống để yêu thương
Ok! Ai cũng có tâm hồn như bạn thì...(tụi mình gặp nhau..dài dài luôn!)
Bái phục "tỷ tỷ" phép thuật cao biến hóa đủ thứ:cỏ,cây,hoa, lá cành, trăng,sao...hí...hí..
Thơ ,văn nhị vị "tỷ tỷ" đăng lên rất hay,nhưng sao nó trầm mặc,tỉ tê quá,đọc xong phải rít mấy điếu thuốc mới vơi nhẹ trong người...vui lên tí nào.
Ca ca ơi! hút thuốc lá có hại cho sức khỏe đấy...đừng "xao lòng" nhé ...sẽ vui thôi mà
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em...
Đôi khi ngồi nghe bạn tâm sự
nhớ những trưa hè suối mát tây nguyên
dôi khi giúp em chải mái tóc đen huyền
cài lên đó vài cành hoa dại...hí...hí..
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!