Con đường nhỏ sẽ vắng người qua lại
Mai em đi thành phố sẽ tiêu điều
Chim ngưng hót,gió không buồn lay nữa
Cây thẩn thờ đổ bóng xuống quạnh hiu
Khung trời nhỏ buồn riêng tôi trú ngụ
Tiếng em cười,mây đã cuốn đi rồi
Suối tóc ấy,mắt môi xưa ngày ấy
Giờ chỉ là một đóm nhỏ xa xôi...
Làm sao giữ những buồn vui được mất
Trong trái tim chật chội những nghi ngờ
Làm sao xới mảnh vườn xưa cằn cổi
Nếu mùa hè không có những cơn mưa
Nếu mai đây anh vẫn cứ đứng chờ
Thì,hạnh phúc chỉ là lời nói dối!
(thơ Bùi Thanh Tuấn)
1 nhận xét:
Mẫu người như 2 nhân vật trong bài thơ,thật lãng phí hạnh phúc của mình,không biết quí trọng và bảo vệ những gì mình đang có,thật tiếc lắm thay...
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!