Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

18 tháng 2, 2011

Lưu dấu kỷ niệm


Các bạn ơi! cuộc sống của chúng ta; Mỗi cá nhân với điều kiện về cơ sở vật chất sẽ có cuộc sống mang nhiều màu sắc khác nhau; nhưng nếu muốn có cuộc sống đầy ý nghĩa thì phải có tình bạn. Điều này chúng ta thấy được minh chứng qua lời thơ của Nguyễn Khuyến:

"Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước
Vẫn sớm hôm tôi Bác cùng nhau
Kinh yêu từ trước đến sau
Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời"

Và trong thế giời tự nhiên không có gì là vĩnh cửu, vật chất chỉ tồn tại theo quá trình thay đổi. Chúng ta cũng vậy các bạn ạ! là một vật thể thì cũng sẽ thay đổi qua thời gian (già đi). Như vậy tại sao chúng ta không gìn giữ lại những gì mà tình bạn chúng ta đã có, chẳng những như thế mà phải vun đắp để nó trở thành một kỹ niệm không thể phai mờ với thời gian, chớ đừng:

"Bác Dương nay đã thôi rồi;
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta".

Hãy cùng nhau vun đắp các bạn nhé.

Thân (Phú Quới)

1 nhận xét:

thanhnhan nói...Trả Lời

Viết văn hay quá,vậy mà lâu nay dấu nghề...bài trước có ảnh hai bé trai kháu khỉnh dể thương quá ...(bay)sớm (kiếm) một bé ẩm bồng cho vui ...

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang