(Xin rinh tạm cái Ơ của N làm cảm hứng cho bài thơ lơ tơ mơ này.
Cái Ơ là cái vần Ơ trong bài thơ của N, chứ không phải cái ơ kho cá của 2 ông bà đâu! Ka ka ka...)
Ta dốt văn ta dốt cả thơ
Nhưng ta hay tỉnh tỉnh mơ mơ
Khi đã mơ nào ai biết sợ
Nên đôi lần ta cũng làm thơ
Những vần thơ lẩn thẩn lơ thơ
Khi trái tim cảm xúc vô bờ
Thì gã tỉnh mặc kệ thằng mơ
Mang thơ lơ tơ mơ bày ra giữa chợ
(chợ ngayxua này nè!)
San sẻ cho người bớt bơ vơ
San sẽ cho đời thành bài thơ
Bạn đời ơi xin đừng e sợ
Hãy cùng ta tỉnh tỉnh mơ mơ
Nào một hai ta cùng ra chợ
Nào một hai ta cùng làm thơ.
(VQ "tối tác" khi trời vừa sụp tối trên đường về Châu đốc sau khi ghé thăm vợ chồng Nhàn&Trí)
2 nhận xét:
Quốc hay quá nha...có cái ơ mà làm được bài thơ,lo lơ tơ mơ hoài về nhà vợ bỏ bơ vơ ...
Khà khà ...
Vợ thì không chắc có bỏ bơ vơ không, nhưng chắc là sẽ cà lơ hoặc là nện cho một trận lăn cu đơ rồi đuổi khỏi nhà sống kiếp cầu bơ!
Híc híc... Có ai kíu tớ không?
Tất cả chỉ tại cái Ơ của ông bà NT!
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!