Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

28 tháng 2, 2013

Đèo Cù Mông

Khen ai khéo vẽ đặt tên đèo
Cắc cớ cù mông nhột vẫn leo
Mây biếc trời xanh chim líu ríu
Núi cao rừng thẳm gió lèo rèo
Trai bườn gối gập giang tay rướn
Gái ưỡn lưng cong xoạc cẳng trèo
Cực sướng là đây đời có mấy
Leo lên tới đỉnh nhọc bay vèo

Có lần đi qua cái đèo mang cái tên ngộ nghĩnh và hơi tùng tục nằm giữa Phú Yên và Bình Định này, chợt nảy ra một ý... 
Nay rảnh rỗi, tập làm chút chít, chụt chịt của Nữ sĩ họ Hồ, bèn chế ra bài Thơ Đường vui vui. Mọi người có chém thì xin hãy nhẹ tay cho!

4 nhận xét:

Xuyennhac nói...Trả Lời

Già mà còn "thù dai" gớm!!!!

VietQuoc nói...Trả Lời

Là seọ ta?!!

Unknown nói...Trả Lời

@VietQuocMày chưa nghe chuyện "thù dai" hả??
Hôm nào rảnh kể cho nghe...

HuỳnhThơ nói...Trả Lời

@Hai Lúa
kể "lớn lớn " cho mọi người nghe chung với!

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang