Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

28 tháng 5, 2012

Thơ đố

Thi nhân thuở ấy buồn gì nhỉ
Thế thái nhân tình biết nói sao
Uẩn khúc cuộc đời theo ngòi bút
Bâng quơ giấy mực với cảnh buồn

Mượn thư viết đại dăm ba chữ
Nào cá nào ao ngõ trúc buồn

Gió lay cành lá trong thôn vắng
Liễu rũ thu tàn như tóc buông

Huấn cao trong tập người cho chữ
Nói đến ân tình nghĩa chữ cao
Thăng quan tiến chức trong thời loạn
Thà để về vườn với cảnh thu

Biết sao nghĩa sĩ đi không lại
Danh phận nào đâu có sá gì
Tiếc thay những cảnh hy sinh ấy
Hậu thế đời sau có thấu chăng

Ba âm đánh thức cho người tỉnh
Trời đã sáng rồi mọi đổi thay
Niềm tin đặt ở Thanh niên trẻ
Đó là kỳ vọng của thi nhân!

(Mỗi đoạn thơ nói về một thi nhân thời trước, các bạn đoán thử xem đó là thi sĩ nào nhé!)

1 nhận xét:

oanhoanh nói...Trả Lời

PD ơi,đừng thách đố mấy bông hoa héo nữa!
Cái này xin dành cho mấy ông cạo râu nghen,khi nào rảnh,
không có mồi nhậu thì ngồi suy nghĩ với nhau đi..hihi.

Quý bà chỉ thích giấu tiền,xem nấu ăn,làm đẹp và đi shoping..thôi.
Phải không HP,TN,MD,NA,VL,HT,TX,..?
(Vậy chớ ai cũng giải được mà,chỉ sợ không đúng ý PD thôi,hihi!)

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang