Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

19 tháng 12, 2014

Vợ chồng chỉ một con đường mà thôi!

 
Một người vợ ngoan, hiền, tốt là người luôn luôn tha thứ cho chồng mỗi khi chính mình làm bậy! Nghĩa là chồng tốt lúc nào cũng sai và vợ ngoan lúc nào cũng trúng…

Có như vậy mới răng long đầu bạc! Đồng tịch đồng sàng, đồng quan đồng quách… Dù tính tình có xung khắc với nhau như nước với lửa; như mèo với chuột, như chó với mèo… nhưng phải ngủ chung giường dẫu thường gấu ó, cắn xé nhau cho đã… Rồi vẫn tiếp tục ngủ chung cho tới chết! Hết!

Nhớ xưa tình mộng: Nếu anh đang ngủ hãy gởi cho em giấc mơ! Nếu anh đang vui hãy gởi cho em nụ cười. Nếu anh đang khóc hãy gởi cho em dòng nước mắt.

Còn thành vợ thành chồng rồi là đoạn kết chua chát của bài thơ tình thơ mộng: Nếu anh đang trong ‘toilet’ thì gởi cho em gì đây?!

Thanh niên, con trai lớn lên ai mà không muốn đắt mèo. Đẹp trai, nói dai (như người viết đây chẳng hạn, hi hi!) Ghệ nhiều vô thiên lủng, hằng hà sa số là chỉ dấu của một dân chơi, một ‘playboy’ thứ thiệt! Vào trong phong nhã ra ngoài ‘đào hoa’ nhưng nhớ đừng ‘đào mỏ’ là được! 

 
Rồi dành dụm chút đỉnh, lấy uy tín, thề không bao giờ giựt chạy, vô hai ba đầu hụi, hốt trước đóng sau, rinh về chiếc Mercedes ‘xì po’ hai cửa, đời 2014, cáu cạnh, ruồi đậu té bò lăn, để đưa nàng cửa trước; hẹn nàng cửa sau… Thỏa chí bình sinh cho một khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Kẻo sau nầy cưới vợ rồi là phải vào khuôn, vào phép như con chó phải đeo rọ mõm, phải đeo lục lạc leng keng cho vợ biết chồng đang ở đâu (bây giờ thì em dõi theo anh bằng ‘software’, phần mềm. định vị mobile anh thường giắt bên hông! Tính cái lớn, như lương anh lãnh bao nhiêu, rắc rối chừng nào,  mấy cắc, mấy xu, em còn tính ra tuốt luốt huống hồ là vi tính?!), như con ngựa phải mang hàm thiếc để không được quyền hun hít, chút chít… nọ kia, như con trâu phải kéo cày… kiếm tiền về ‘nộp’ cho em đi shop! Nghĩa là không còn là một con người đường đường chính chính nữa mà là lục súc tranh công!

Đời người ngắn ngủi! ‘Life is short!’ Mà đời đàn ông, con trai độc thân, ong bay bướm lượn tùm lum, tà la, không ai kềm kẹp lại ngắn ngủi hơn gấp nhiều lần! Hu hu! Má ơi con muốn trở về nhà mình với má!

 
Nhưng khi đang bay vu vu, hút mật hết cánh hoa chùm gởi nầy đến cánh hoa chùm gởi khác xui gặp một em nào cao tay ấn là cũng phải thua thôi! Lịch sử Tàu cũng cho biết dân chơi, playboy, như Đường Minh Hoàng cũng phải chịu thiệp Dương Quý Phi! (dù nách em hơi bị hôi!) Huống hồ chi dã dã mình là dân dã?!

Nhớ thuở xưa! Em đang hẹn hò cũng được ba niên chờ chàng tốt nghiệp đại học xong rồi đôi ta sẽ nên bề gia thất. (Rước dâu bằng xe bò trên cánh đồng quê trơ đầy gốc rạ!) Tuy nhiên bốn năm coi bộ quá chừng lâu…  Rồi một hôm em nôn ‘ọe’ (là trước mắt anh thấy toàn là ông kẹ!) Em bèn hối thúc anh về nói với ba mẹ trầu cau, (nhớ mua cái hột xoàn ba ly sáu mà phải một cặp mới được, một chiếc sợ xui cho tình ta chẳng đựợc dài lâu, vợ chồng phải đủ đôi, đủ cặp mới được! Hao chút đỉnh nhưng nói ba mẹ ráng đi?!), đến cưới em! Cứng cạy rồi mà anh không chịu lấy vợ gì hết ráo. Anh không thấy:

‘Trâu kia ăn cỏ bờ ao. Anh mà không vợ đời nào có con? Người ta con trước, con sau. Thân anh không vợ như cau không buồng. Cau không buồng ra tuồng cau đực. Anh không có vợ cực lắm anh ơi! Người ta đi lẻ về đôi. Thân anh đi lẻ về loi một mình’.

image
 
Em vẫn biết: Lẻ loi để anh bay một mình cho nó mát râu nhưng anh là con trai một, lại ngần ngừ, trì hoãn chiến, không chịu lập gia đình để có con nối dõi tông đường cho dòng họ là bất hiếu lắm đó nha.

Anh nghe cũng xuôi tai lắm lắm… Nhưng nghĩ mình lấy vợ sơm sớm làm chi cho uổng phí một đời bay bướm, bướm bay nên cứ lần khân, anh nói: Nhỏ con, vịt đẹt quá, sợ cưới em về không đủ sức… hạnh phúc gối chăn đâu! Tính kiếm đường chuồn đây!

Thì em đã chỉ rõ ra rằng: ‘Anh chớ thấy anh nhỏ mà rầu! Con ong kia nó bao nhiêu lớn, nó châm bầu bầu thui?’

Rồi để giục thêm, em mới nói rằng:

‘Bởi thương anh nên em mới ốm mới gầy. Cơm ăn chẳng đặng gần đầy ba thu. (Chu choa cơm ăn chẳng đặng gần đầy ba thu mà sao mập thù lù như cái lu vậy?!) Ngó lên trăng sáng sao lu. Thấy anh có nghĩa mấy thu em cũng chờ.

Em yêu anh chờ anh ba thu là ba năm rồi đó! Thôi mình cưới nhau đi… Em nôn quá hà! (Nghe em nôn! Là đời son trẻ của anh là em đã chuẩn bị đi chôn nó rồi!)

Tranh luận với đàn bà con gái là điều tối kỵ của cánh đàn ông tụi mình! Vì kinh nghiệm tình trường hằng cho biết muốn làm em yêu hài lòng; nếu mình sai thì nhận ngay là mình có lỗi. Anh đang cúi đầu chờ ơn huệ; em rộng lòng tha thứ cho anh! Còn lỡ mình trúng thì hãy ngậm cái miệng lại nhớ đừng có nói ra nhe!

 
Cuối cùng thì anh thua vì em nói em đà ốm nghén. Vậy là xong đời trai trẻ!

Ngày hôn lễ: ‘Tôi tuyên bố hai bên thành vợ, thành chồng! Giờ thì có thể về nhà, sửa lý lịch tình trạng độc thân của mình trên trang mạng xã hội Facebook hay Twitter đi.

Đó là ông chủ trì ký hôn thú, Tây gọi là marriage celebrant, nói đó!

Vậy mà tui đâu có chịu nghe lời khuyên hữu lý nầy đâu cứ để nguyên như vậy. Vẫn xẹt qua xẹt lại với Hồng, Lan, Đào… Phấn hàng ngày quen biết tên… Tới một hôm vác cái mặt bầm tím một con mắt vô sở; thằng bạn làm chung hỏi bộ bị tai nạn hả? Đâu có! Chẳng qua là con vợ mới cưới của tui nó tìm được mật mã facebook của tui đó mà.

Vợ Việt ghen dữ như sư tử Hà Đông nhưng so với vợ Tây thì chẳng nhằm nhò gì.

Tội bạo hành gia đình! Tòa hỏi: Sao bà lấy cái ghế đập lên đầu chồng lúc ghen bóng, ghen gió, ghen tuông bậy bạ như thế! Dạ thưa quan Tòa vì cái bàn nặng quá em vác không nổi ạ!

Mà bà Tây giận chồng cũng phải! Làm chồng: đi quân dịch là thương nòi giống mà truyền giống gì mà yếu xìu lại còn bày đặt… bậy bạ nọ kia nữa chớ!

Vợ chồng xem đánh bốc. Chưa hết hiệp nhất, đúng sáu mươi giây, mà đã có thằng đầu hàng. Chồng nói: Chán thiệt! Cái gì mà yếu xìu như vậy? Đánh đấm chả ra sao! Thiệt là mắc cở đàn ông!

Vợ nói: Giờ thì anh hiểu em rồi đó! Hu hu!

Không làm tròn bổn phận chánh yếu của đức ông chồng! Vậy mà tối ngày cứ mở miệng ra là ‘còm len’: Em không yêu anh gì hết trơn!

Vợ chỉ năm thằng con: Ê! Hổng lẽ em ‘download’ tụi nó xuống từ Google hả?

 
Rồi còn chê vợ nhiều chuyện nói không kịp kéo da non, còn bày đặt mỉa mai thân hình bồ tượng như voi của vợ nữa chớ. Ngày yêu anh, em mình hạc xương mai, vóc liễu hao gầy; giờ em lên tới mấy ‘size’, mình đầy những mỡ; anh không thương mà anh còn than thở!

Một thương gia lấy tiền đi đầu cơ chứng khoán nhưng thất bại nói với con vợ mập của mình rằng: Em là thương vụ thành công duy nhứt của anh! Đã tăng gấp đôi từ ngày cưới!

Tuần đi làm năm ngày về, hai ngày nghỉ, anh cứ nằm phè ra trên ghế sa lông, tay cầm lon bia VB (Vợ Bồng) nói mùa đông cảm cúm để mà coi ‘World Cup!’

‘Nè! Tui biết bác sĩ khuyên ông nên nằm nghỉ để qua cơn cảm cúm! Nhưng lời khuyên đó cách đây mười năm rồi mà! Sao giờ vẫn còn nằm đây cha nội!’

Suốt cuộc đời anh, từ khi lấy em về chỉ toàn lo ăn với nhậu mà còn đặt chuyện chê con vợ hổng biết nấu ăn gì ráo!

‘Em ghét thằng cha đến nhà mình ăn xin hôm qua quá! Sao vậy? Hôm qua em cho thằng chả một bữa ăn. Hôm nay thằng chả tặng lại em cuốn sách dạy nấu ăn!

Nghe vậy anh không bênh em, mà chửi cho thằng cha ăn xin bất lịch sự một mách; mà còn nói thằng chả đẻ bọc điều, hên, được em cho ăn mà không bị trúng độc vì có chuyện là: ‘Vợ gọi chồng ở sở: Anh ơi! Em sợ quá! Có một thằng ăn trộm chui vào bếp của nhà mình, lục nồi canh chua cá hú của em nấu ra, thoải mái, rung đùi ngồi húp rột rột! Nghe vậy anh còn hỏi em là nên gọi cảnh sát cho em hay xe cứu thương cho nó! Anh sợ nó trúng độc canh chua cá hú của em sao?

Rồi có lần em nói: Em mơ thấy anh mua cho em chiếc nhẫn hột xoàn.

Mà anh nỡ lòng nào trả lời là: Còn anh mơ thấy bố em móc ví tiền ra trả!

Em cũng biết đàn ông thanh niên, ai cũng muốn có một con vợ đẹp, hiểu biết, tiết kiệm, nấu ăn ngon. Nhưng tiếc thay luật pháp nước Úc nầy không cho phép đa thê! Anh biết chứ!

 
Rồi tuần rồi anh giận em, bỏ đi nhậu suốt chiều hôm tới tối; em nghe đài nói có một thằng cha đang chạy xe ngược chiều, ‘wrong way’ trên xa lộ gần nhà mình, em lo cho anh bèn gọi báo! Vậy mà anh trả lời rằng: Đâu phải một chiếc mà hàng trăm chiếc đó chớ!
Làm em hết hồn luôn! Tưởng thằng ngu đó là anh! Đừng làm vậy; chờ em mua bảo hiểm nhân thọ cho anh rồi hãy ‘wrong way’ cũng chưa muộn mà phải không anh yêu!

Anh còn đến gặp một người hành khất: Ông ấy xin: ‘Hãy cho tôi thức ăn!

Tui sẽ mua rượu Vodka và thuốc hút cho ông.

Không! Tôi không nhậu; Tôi không hút thuốc!

Vậy tui dắt ông đi kéo máy! Không, tôi không cờ bạc.

Vậy tui kiếm cho ông một con ghệ. Không, tôi không gái gú! Tôi chỉ biết yêu vợ tôi thôi.

 
OK! Tui sẽ mua đồ ăn cho ông nhưng trước hết ông phải đi về gặp con vợ tui cái đã. Chi vậy? À! tui muốn cho bả chứng kiến tận mắt là: Đàn ông không rượu chè, hút xách, cờ bạc, gái gú thì số phận sẽ thân tàn ma dại như thế đấy!

Em biết anh đặt chuyện để xỏ xiên em và để biện minh cho cái thói nhậu nhẹt, hút xách, cờ bạc, gái gú của anh đó mà thôi!

Em biết hết nhưng thân em, lỡ ván đã đóng thuyền rồi, gỡ ra còn dấu đinh anh hỉ?!

Dám anh lại bảo là em cứ mua ‘chai’ về mà trét, thì kín lại liền lắm đa!

Để kết luận là: Khi mới yêu thì khác; khi đã là vợ chồng rồi thì ai ai cũng chỉ một con đường mà thôi!


Đoàn Xuân Thu

0 nhận xét:

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang