Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

1 tháng 8, 2011

MÙA VU LAN

Trời cao đất rộng bao-nhiêu ?
Con thương Cha-Mẹ bấy nhiêu Ðất-Trời
Ý thơ ai viết tuyệt-vời ?
Con xin mượn để tỏ lời biết ơn !

Công Cha ví tựa Thái-Sơn
Biển đời sóng gió đâu sờn nổi lo
Biển lòng Mẹ chẳng thể dò
Mênh-mông tình nặng nào đo tận cùng !

Trăm năm người có thủy-chung
Ðạo làm con hiếu như tùng bách niên
Một ngày Cha-Mẹ bình yên
Một ngày con vẫn khấn nguyền Như-Lai


Cho con diểm-phúc nay mai
Còn Cha còn Mẹ đâu hoài mong hơn
Con luôn ghi nhớ nghĩa nhơn
Ðó là đền đáp công-ơn sâu dầy

Gìn câu danh phận đắp xây
Thành-nhân lập nghiệp không gây lỗi lầm
Nói sao cho hết tình-thâm ?
Trả sao cho kịp tháng năm dần tàn ?

Gởi theo gió núi mây ngàn
Trì kinh cầu-nguyện Vu-Lan ngày rằm
Sắt son dạ thảo vạn tầm
Kính dâng Phụ-Mẫu thanh âm tiếng lòng ..

(Bạch Vân Nhi Mùa Vu Lan)

1 nhận xét:

thanhnhan nói...Trả Lời

"Nước biển mênh mong
Không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng
Không phủ kín ơn Cha "

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang