Là rã rời khổ nhục một ngày thêm và tàn úa bóng đen em
Xa mấy thềm lục địa
Biết còn em thấm thía
Cái tàn xiêu Góc phố nhỏ quê nghèo
Cái huy hoàng giả dối đến buồn teo
Những vũ trường rậm rật
Loạn cuồng điệu nhạc giật chói tai
Ôi! ,điệu nhạc khôi hài
Nguyền rủa không thôi những mảnh đời cơ cực
Biết em còn thấm thía!
Cái nhỡn nhơ,hững hờ đến thuần thục
Những người đàn bà cay cực phấn son
Chẳng đợi đêm về mới cho thuê nhan sắc
Cái quay quắt những cơn đau thắt ngực
Những đứa bé thơ tay còn lấm mực
Thay vì ôm cặp sách đến trường lại cầm vé số bán rao
Cái nghẹn ngào tủi nhục,lao đao
Những bà mẹ nghèo Không đủ gạo cho bữa cơm chiều
Dù ăn bằng nước mắm!
Em xa lắm !Cách đôi bờ đại dương thăm thẵm
Em xa lắm !Cách đôi bờ đại dương thăm thẵm
Và em trong lụa là nhung gấm
Biết còn em thấm thía,sẻ chia
Những cái này,cái nọ,cái kia...
Góc phố nhỏ quê nghèo chiều mưa anh ở lại!
NGỖ XUYÊN
(Xn đăng lại dùm Oanh Oanh tặng ctn)
(Xn đăng lại dùm Oanh Oanh tặng ctn)
4 nhận xét:
Tặng cho một người sắp bỏ ta đi..!
Biết rằng mang theo sẽ nặng thêm hành trang lên đường.
Nhưng bạn hãy mang theo chút tình quê hương nhé!
(Không phải thọc lét đâu nghen..!)
Xúc động hay sao mà đăng hoài không được,phải cầu cứu
các cao thủ XN và TN mới được đó!..
Sáng mới lên net thấy bài của OO có ở mail
mà bên blog sao không có liền dán qua ngay ...
nào ngờ...giờ Anh Tém XN sữa đăng lại rồi cám ơn nha..."ctn" có phước ghê ...chia tay mà còn làm
bao người xúc động ...
Tui théc méc, "ctn" là thần thánh phương nào (không biết có đẹp chai không nữa),mà được các "quý nương" của "ngày xưa" bịn rịn chiếu cố giữ hé ????
Bài thơ khiến tôi càng nhớ về bài quốc văn năm lớp 9: "Lá thư từ quê hương" của Nguyễn Quang Tuyến!
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!