Cho tôi mùa thu vàng úa
Khung trời mây trắng bay bay
Ngoài kia sương lam phủ lối
Đường về lá đổ trên vai
Hôm nay mùa thu lạc lõng
Bởi người xa vắng đời tôi
Chiều tà mây hồng ráng mỏng
Thả hồn ngậm nắng buông trôi
Cho tôi mùa thu suối đổ
Để con thuyền lá mong manh
Và rồi mùa thu nức nở
Bẽ bàng một kiếp thôi xanh
Người xa nghìn trùng xa mãi
Không về đếm lá thu rơi
Từ đây trời thu tê tái
Còn đâu tay gối một thời
Cho tôi mùa thu hờn dỗi
Đêm trời chẳng bóng trăng soi
Trên kia vì sao mòn mỏi
Heo mây lạnh lắm hồn tôi
Cho tôi mùa thu vĩnh biệt
Lá vàng phủ xuống mồ hoang
Không còn mắt buồn da diết
Từ đây thôi hết thu sang
Khung trời mây trắng bay bay
Ngoài kia sương lam phủ lối
Đường về lá đổ trên vai
Hôm nay mùa thu lạc lõng
Bởi người xa vắng đời tôi
Chiều tà mây hồng ráng mỏng
Thả hồn ngậm nắng buông trôi
Cho tôi mùa thu suối đổ
Để con thuyền lá mong manh
Và rồi mùa thu nức nở
Bẽ bàng một kiếp thôi xanh
Người xa nghìn trùng xa mãi
Không về đếm lá thu rơi
Từ đây trời thu tê tái
Còn đâu tay gối một thời
Cho tôi mùa thu hờn dỗi
Đêm trời chẳng bóng trăng soi
Trên kia vì sao mòn mỏi
Heo mây lạnh lắm hồn tôi
Cho tôi mùa thu vĩnh biệt
Lá vàng phủ xuống mồ hoang
Không còn mắt buồn da diết
Từ đây thôi hết thu sang
(Thơ LKL)
0 nhận xét:
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!