Để
một hôm nào đó thật xa trong ngày mai của nhau, ta còn chút gì gọi là
nhớ nhung về nhau...thì đây, đôi dòng lưu niệm: những nụ cười hồn nhiên,
những gương mặt rạng rỡ, những cái giận hờn vô tư ... tuy âm thầm nhưng
mãi mãi nó sẽ in trong suy nghĩ của mỗi đứa khi nghĩ về những ngày
trung học...
Thế cũng đủ Nhàn nhé! Đấy là kỹ niệm chung của lớp 12AB đáng "ghét" hiện tại....
Còn giữa hai ta, thì là một đôi bạn, tuy không thật thân nhưng hai đứa ẩn chứa thật nhiều kỹ niệm của những năm còn là tiểu học, rồi trung học mái trường Vĩnh Tế, rồi là Thủ Khoa Nghĩa... dẫn đến giờ đây nó bổng dâng lên...
Còn giữa hai ta, thì là một đôi bạn, tuy không thật thân nhưng hai đứa ẩn chứa thật nhiều kỹ niệm của những năm còn là tiểu học, rồi trung học mái trường Vĩnh Tế, rồi là Thủ Khoa Nghĩa... dẫn đến giờ đây nó bổng dâng lên...
...
"bùn nổ" mạnh mẽ... và sao mình cảm thấy thương yêu nuối tiếc quá chừng
đi ...! Nhưng đó là cái tất yếu của thời gian, ai cũng phải công nhận,
đành chịu chứ biết sao hơn ...
Nhàn thân!
Thôi
nhé, một ngày mai nào đó nếu gặp nhau ta hãy nhìn nhau bằng ánh mắt nụ
cười của niềm tin chiến thắng... còn giờ đây những ngày chia tay cũng
gần kề... biết nói gì hơn mong chúc Thanh Nhàn sẽ thi đậu tốt nghiệp và
tiến xa hơn trong đường học vấn... Thân !
(Lưu bút Thu Nguyệt viết cho TN lớp 12AB năm học 1977-1978 Trường TKN -TXCĐ)
0 nhận xét:
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!