Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

27 tháng 5, 2013

THẦY TÔI

Ba lăm tuổi đà trở thành goá phụ
Nỗi kinh hoàng ập đến một chiều thu
Mái tóc dài cạo trọc quyết tâm tu
Thay người Cha dắt dìu đàn con dại

Sau cơn bão lòng vết thương tê tái
Gượng đứng lên vững chãi lái con thuyền
Bốn đứa nhóc nheo đùa giỡn huyên thuyên
Đâu biết được nỗi lòng Người tan nát

Thuở non nước còn giăng đầy lửa đạn
Bao người cha đi xa mãi không về
Bao mái nhà đành xé ruột ly quê
Bao lũ trẻ mồ côi đời vất vưởng

Mẹ quyết lòng thẳng nhìn về một hướng
Nuôi dạy con được khôn lớn bằng người
Tấm thân này ví đã xẻ làm đôi
Nửa làm Mẹ hiền, nửa làm Cha dũng

Giông tố cuộc đời đôi chân luôn vững
Gian khó chẳng từ mắt sáng niềm tin
Gánh nước thuê, bổ củi mướn kiếm tiền
Leo mái rạ giắt mái tranh thấm giột...

Cho bầy con giấc ngon đừng xót ruột
Cho ổ rơm khỏi ướt lạnh đêm giông
Cho người đi không tê tái âm hồn
Thôi u uẩn vấn vương người trần thế

Ba giờ sáng dậy phù phù ống bễ
Thổi bếp than hồng, soạn gánh hàng rong
Thức đàn con ê a tập vỡ lòng
Tờ mờ sáng gánh oằn vai kẽo kẹt

Bánh mì đê ê ê...tiếng rao nghe thê thiết
Chìm lĩm vào màn sương lạnh đêm đông
Trưa đứng bóng lưng áo đẫm ướt ròng
Môi khô đắng miệng cam đành nhịn khát

Nhìn gánh hàng thừa lòng buồn man mác
Lại rảo chân khàn giọng ới...mì...đây...
Ai mua dùm tôi...hỡi chị em này
Kẽo kịt... Ới..kẽo kịt... Ơi...mua..bánh..!

Gối mỏi tai ù mắt nhoè hoa nắng
Mãi xế trưa lê gót trở về nhà
Lũ con lau chau xúm lại đòi quà
Mấy mẩu bánh thừa cong queo dòn rục

Nằm thở dốc trên chõng tre nát mục
Sai thằng cu đập đá quậy chanh đường
Một ngụm thôi, cả nhà lại uống chung
Cơn đói khát mỏi mòn chừng vụt biến

Đêm khâu vá kể con nghe câu chuyện
Về miền quê đói kém lúc bốn lăm
Về cuộc bể dâu đất nước đã bao năm
Về ước vọng cha chúng con để lại

"Nếu tớ sống sẽ cho con học mãi
Sẽ nhà cao thay mái lá đơn sơ
Sẽ dạy cho con nuôi những giấc mơ
Sẽ ngẩng cao đầu khi trở về quê mẹ..."

Bao "cái sẽ" gieo vào lòng con trẻ
Một niềm tin lấp lánh ở ngày mai
Một ý chí nấu nung bước đường dài
Một nghị lực vượt qua đời sóng gió

Mẹ tôi đó người mẹ quê khốn khó
Suốt một đời chẳng chút nghĩ cho mình
Một dạ thờ chồng tình nghĩa phân minh
Hết lòng dạy con vun mầm thiện mỹ

Sống, với Người, hy sinh là chân lý
Là từ bi, là rộng lượng, vị tha
Mua láng giềng gần, cầu thực phương xa
Là đùm bọc, nương nhờ nhau sớm tối

Chân lý ấy không bao giờ thay đổi
Theo đàn con trong suốt quãng đường đời
Bảy nổi ba chìm lận đận nổi trôi
Con của mẹ vẫn quyết lòng vững chí...

Mẹ tôi đó, bậc Thánh nhân kỳ vĩ
Dù Người chưa thuộc nửa chữ đánh vần
Nửa đời người, con đã biết bao lần
Thầm cảm ơn Mẹ, người Thầy vĩ đại!

Kính tặng Mẹ!
Tối Chúa nhật, 26.5.2013

3 nhận xét:

HuỳnhThơ nói...Trả Lời

bài viết rất hay! Rất cảm động! Một người mẹ tuyệt vời nhứt trong tất cả những người mẹ tuyệt vời

HuỳnhThơ nói...Trả Lời

VQ oi,nGHE VU LIEN noi VL vao ngay xua duoc nhung ko dang bai duoc. VQ dien thoai huong dan cho VL nhe

Unknown nói...Trả Lời

Mẹ !!! Tuyệt vởi !!!!

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang