Đường lên núi ngợp hương trâm ổi
Ve râm ran cánh phượng xập xòe
Rúc rích đùa chơi dưới khóm tre
Có một lũ con trai con gái
Cô dâu mái tóc cài chùm hoa dại
Chú rể đầu trần tết quả ké xanh
Trò con nít giấc mơ vẽ như tranh
Mình vợ chồng mãi hoài hen...ấy
Mơ mộng tuổi mộng mơ dòng suối chảy
Mà có người ngơ ngác ngóng qua sông
Ấy mau quên rồi ấy đi lấy chồng
Hoa trâm ổi rưng rưng nhòe sắc thắm
Dòng đời mênh mang đường về thăm thẳm
Bước mỏi mòn tìm lại chút hương xưa
Thoảng nghe như trong gió tiếng chuông chùa
Dư âm cũ giờ đã bao nhiêu tuổi
Đường lên núi chẳng còn hương trâm ổi
Nào trách người quên, nhớ tháng ngày xưa
0 nhận xét:
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!