Người đã tặng ta
một chút tình
Đời ta hé sáng
một niềm tin
Bao đêm mòn
mỏi lòng thầm hỏi
Người là bóng tối hay bình minh
Người đã cho ta
một chút buồn
Đời ta từ đó
mãi vấn vương
Khát khao ta
uống khi chiều xuống
Cho mãi khướt say hết đêm trường
Người đã bỏ ta
đi mất rồi
Tình ơi sao nỡ... ta chơi vơi
Từng đêm giá
lạnh hồn cô quạnh
Thao thức canh chầy buốt hồn tôi
5 nhận xét:
Ta đã vương mang một chút tình
Đời buồn ngày tháng cứ lặng thinh
Nhiều đêm thao thức ta thầm nghĩ
Tình đến rồi đi chi hởi tình ?
Hí ...hí...VQ làm thơ hay nha
"Một chút tình buồn " cho đời thêm thi vị .Sẽ nhàm chán lắm khi ko có lấy một mảnh tình (dù buồn) để vắt vai!
Chỉ một chút tưởng tượng, mơ màng cho các vị... có chuyện để đoán già đoán non thôi nhị vị cô nương ơi! He he...
VQ@
Người đã bỏ ta đi mất rồi
Tình ơi sao nỡ... ta chơi vơi
Từng đêm giá lạnh hồn cô quạnh
Thao thức canh chầy buốt hồn tôi
Ối giời ơi! VQ mà cũng "cô quạnh..." nữa kìa Thơ ơi! tính sao đây hi...hi...
@THANH NHÀN
Người đã bỏ ta đi mất rồi
Tình ơi sao nỡ... ta chơi vơi
Đêm qua AĐ đọc câu này khóc sướt mướt, đến nỗi cả đêm ôm gối ngù khò tới 8h sáng luôn đó! he he...
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!