Bài thơ này lượm được trên mạng, thấy có vẻ hợp với tâm trạng Oanhoanh nhà ta, xin ghi ra đây để mọi người cùng chia sẻ.
Đi lang thang tìm lại dấu chân ai
Và tôi nhớ một thời xa xưa ấy
Và tiếc thầm hơi ấm một bàn tay...
Mất anh rồi tôi mới chợt nhận ra
Mình đã có một mối tình đẹp nhất.
Cái quí nhất là cái vừa để mất
Yêu thật nhiều là lúc chẳng còn nhau
Trương Thị Thanh Thuý
0 nhận xét:
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!