(Thơ Đường luật, thể Song phong)
Khe suối rầm rì tràn bốn phía
Rong rêu rậm rịt phủ đôi bờ
Đồi non cỏ mượt xanh mơn mởn
Giếng hẹp hang sâu mở lững lờ
Một đoá hoa trời vừa đến độ
Một hồn nhân thế chợt vu vơ
Lâng lâng sóng dậy từng hơi thở
Xao xuyến tình tràn cả ý thơ
(Hôm nay rỗi việc, ngồi buồn một mình trên một vùng đầy núi non, ghềnh suối, nhớ về quê hương và bạn bè đang ở một nơi xa tít...
Lâu lắm rồi không ghé thăm blog cùng bạn bè, chợt thấy chút gì đó...như có lỗi.
Thôi thì cố nặn ra một cảnh đẹp cho các bạn thưởng ngoạn, mong gỡ gạc được một chút gì...để nhớ)
0 nhận xét:
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!