Phần 2
Kỳ trước...
....
Chích heo bên xứ Châu Giang
Ngày bỏ tinh nọc, đêm "phang" vợ nhà
Tiếp tục...
Tòng Hiếu lụm
cụm cụ già
Xưa đô đe
đúc, nay đà còn đâu
Trán rụng
hói, lún phún râu
Bè bạn không
gặp đã lâu lâu rồi
Ngọc Hoa đã
hết đơn côi
Yên phận một
đời hai bận sang ngang
Ngày đi bảo
hiểm dọc ngang
Đêm về bảo
hiểm anh chàng cao to
Văn Hiến trắng
trẻo, tròn vo
Tiền đô hào
phóng cụp xòe
Năm ba chưa
vợ, bởi chê nước ngoài
Đức Hiền lóc
chóc, loai choai
Tiến sĩ mà cứ
một hai văng...”cà”
Bạn bè tình
nghĩa đậm đà
Giúp bạn,
hào phóng với nhà Ngày Xưa
Giáo Hạnh giờ
vẫn như xưa
Dáng đe đúc,
ít phân bua nhiều lời
Chẳng qua
cũng tại số trời
Sa cơ, túng
quẫn, ngại chơi bạn bè
Thế Hoàng
nay đã xa quê
Về Long
xuyên sống với nghề giảng viên
Rù rì mà sướng
như tiên
Bao cô giáo
đẹp đảo điên một thời
Phi Hùng cực
khổ cả đời
Vẫn giữ
phong độ, dáng người năm xưa
Hàm râu kẽm
trải nắng mưa
Sớm khuya chở
khách, đón đưa mệt nhoài
Phước Hưng
tròn, trắng, oách, oai
Xe hơi, nhà
rộng, gái trai, vợ hiền
Đúng là có
phước, hưng liền
Rộng rãi bè
bạn, bạc tiền rủng reng
Khắc Hạnh chẳng
thích bon chen
Vợ hiền, dâu
thảo, vun ven nhà chồng
Dáng xưa nay
vẫn dỏng dong
Chân dài tới
nách, lông ngông đụng trời
Lê Huệ, quê
chồng thảnh thơi
Còn đẹp như
thời cắp sách thuở xưa
Con sông nhỏ,
mảnh vườn thưa
Vợ chồng đằm
thắm, thiết tha mặn nồng
Huệ lùn nay
vẫn kén chồng
Chăm đàn chó
dữ, trồng bông trước nhà
Vô phúc gã
nào xớn xa
Thò tay hái
trộm… rụng cà, sứt mông
Thu Hồng sớm
bước sang sông
Giờ đã cháu
bồn,g cháu bế đầy sân
Vợ chồng cắc
củm tảo tần
May vá, xe đạp…
để phần cho con
Thúy Hương giờ
phận “gái son”
Lang quân vắn,
số nuôi con một mình
Đêm về vò võ
lặng thinh
Sáng bươn chải
chợ, đóng đinh cuộc đời
Huệ trắng
chưa chịu thảnh thơi
Xuất quân
lon tá, ai đời làm dân!
Nhận chức Chủ
tịch Nông dân
Ngày hai buổi
xà quần, làm-chơi
Kiệp sụi nhếch
nhác một thời
Nay râu con
kiến, coi mòi oai dê
Đã nhiều em
phải thầm mê
Đành phải
toan bề cất bước sang ngang
Kiệp Giang
người cao, tướng sang
Hiệu trưởng
một tràng đại học rõ to
Làm lớn, nhiều
việc quanh co
Cách xa bè bạn,
so đo chưa về
Soro Lê chẳng
hề “lê”
Vẫn cao to
khỏe, chết mê mấy bà
Vẫn dí dỏm,
thích đàn ca
Lê mà “lết
giọng” cả nhà đều vui
Lai cùng với
Đường làm xui
Làm đường thốt
lốt, chăm nuôi bầy gà
Vườn mát, bạn
bè vào ra
Vui chơi, ca
hát, ngà ngà mới thôi
Lệ Nguyễn đằm
thắm ít lời
Dịu dàng,
duyên dáng chưa vơi đi nhiều
Quán cơm, sập
vải chắt chiu
Thu vén mọi
việc, sớm chiều luân phiên
Thu Liên
thoáng chút muộn phiền
Mơ về ngày
cũ triền miên u hoài
Nhận nuôi một
lũ cháu choai
Hết la thời
mắng, hét hoài cả hơi
Vũ Liên nhún
nhảy liên hồi
Đầu mì xào rối
lên đời đờ mi
Dáng đi uyển
chuyển làm chi
Bao gã náo
lòng… lòi tĩ con ngươi
Thu Liễu
dáng kiệu nước đôi
Mái tóc cắt
ngắn như thời tuổi hoa
Vui bè bạn,
thích hát ca
Nhiệt tình thời
trẻ, tới già… còn hơn
Chí Linh vóc
liễu, eo thon
Bộ râu tỉa
tót kiểu con… đuông dừa
Ít ăn nói,
không hơn thua
“Mười Rùa”
danh định nên “rùa” trời ơi
Kim Loan mấy
chục năm rồi
Ít ai gặp mặt,
lánh rời bạn xưa
Một mình
nuôi dạy con thơ
Bánh kem, bục
giảng...đêm đơ đẩn người (5)
Lộc Tý lên
thành phố ngồi
Mỗi năm đôi
bận tới lui giỗ nhà
Tóc bạc, râu
bạc, không già
Giám đốc khật
khưỡng như là ông tiên
Minh Lộc đầu
óc đảo điên
Vợ nan y
phát, bạc tiền chảy sông
Chích choác
khi được, khi không
Buồn lo, bỏ
thú lông bông trên đời
Mô ha Mách vốn
kiệm lời
Bỏ dạy giúp
vợ, làm người dệt tơ(6)
Ghi ta dạo
khúc tango
Bạn bè sôi nổi,
nức nô hát hò
Ngọc Minh (nam)
sớm “qua đò”
Bốn cô công
chúa, chưa phò mã theo
Phó nháy, chụp
chụp, nheo nheo
Chay trường
mà phải bấm, nheo tối ngày
Ngọc Minh
(gái) dáng trang đài
Làm bà chủ
quán Ka Rà Sóng Xanh
Lo buôn bán,
ít loanh quanh
Đôi phen Họp
mặt... cũng đành thế thôi
Huỳnh Mai ốm
yếu đơn côi
Họp mặt dự đủ,
chưa vui bao giờ
Bao giờ, cho
đến bao giờ?
Hòa vui thả
cửa, đừng chờ chi lâu!
Hoài Mỹ chưa
bước qua cầu
Một mình ở vậy
cho sầu trai tơ
Làm chủ
khách sạn như mơ
Bà chủ mũm
mĩm, nai tơ sang giàu
Hồng Mai da
trắng má au
Huỳnh Mai mảnh
dẻ tóc nâu đâu rồi?
Hai người về
nhé chung vui
Mỗi năm một
bận, thủi thui làm gì?!
Trên đường về Sài gòn, 12/4/2013
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
(1) Kim Loan làm cô giáo, nghề phụ làm bánh kem nổi tiếng ở Hòa Lạc
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
7 nhận xét:
Wow! Hay lắm VQ ah ! nhưng đợi mãi chưa tới dần N ...liệu có kịp không nhỉ ?chỉ còn 10 ngày nữa hi hi... đây 4 câu thơ tên TN ,VQ có thể ghi vào nhé .
ĐỖ nhiều nơi nhưng việc học đành dang dỡ
THỊ phi nhiều vì số phận trớ trêu
THANH thản ,nhưng tâm hồn luôn vương vấn
NHÀN hạ rồi ...mà buồn mãi đầy ...vơi ...
Hay lắm! Nhưng Rất tiếc, không hợp với khổ thơ lục bát trong bài, hơn nữa đó là tự gẫm chứ không phải cái nhìn từ bên ngoài!
Nhàn có thể đưa lên làm một bài dâng hẳn hoi với tiêu đề Tự Gẫm chàng hạn!
Chúc một buổi tối an lành!
HAY! dí dỏm nhưng chân tình chứng tỏ rất hiểu bạn bè .beautyful!
@dovietquoc Chac ai cung phai cong nhan ben canh cai "di dom "va "rat hieu ban be" (nhu HT nhan xet), anh VQ hay con co cai tri "thong minh " thien phu nua chu bo!
Cam on anh VQ da tang ban be bai "Truong Ca Ban Toi " .Bai tho rat vui .Doc xong cam thay thu gian va hinh dung ngay duoc tung guong mat than quen cua ban minh.
VQ@
:) bài thơ tên TN đã đăng netlog lâu rồi
Đỗ nhiều nơi nhưng việc học đành dang dỡ
THỊ phi nhiều vì số phận trớ trêu
THANH thản ,nhưng tâm hồn luôn vương vấn
NHÀN hạ rồi ...mà buồn mãi đầy ...vơi
Phần ba cũng HAY LẮM !bên netlog có nhiều người sang xem & khen nữa đấy :)
mình sẽ chép lại "Trường ca bạn tôi" vào sổ tay để nhớ từng bạn và nét đặc biệt của từng người.Trang chủ rất tài ba "một bài trường ca tập hợp tất cả bạn bè"! mà VQ ơi!.bạn tụi mình là LÊ THỊ KIỀU HƯƠNG NGÂN vợ Tư Lập ko phải là Kim Ngân
Ủa! Sao đó giờ cứ nghĩ là Kim Ngân ta?!! Chắc tại khoái...tiền! Hì hì
Cảm ơn Thơ nhé, để mình sửa lại!
Cảm nghĩ của bạn
Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!