Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

9 tháng 6, 2012

Câu Chuyện Sư Ông & Con Bọ Cạp...



Một Ông Sư phát hiện con bọ cạp đang chơi vơi trong nước. Ông quyết định đưa tay ra cứu nó nhưng chính con bọ cạp đó lại cắn ông. Ông vẫn cố gắng cứu con bọ cạp ra khỏi nước và lại bị đốt. Một người khuyên ông không nên cứu nó nữa vì nó liên tục đốt ông. Ông Sư trả lời :”Bản năng tự nhiên của bọ cạp là chích, bản năng tự nhiên của tôi là yêu thương. Vậy tại sao tôi phải từ bỏ bản năng yêu thương của mình chỉ vì bản tính của con bọ cạp ? 

Xin đừng từ bỏ tin yêu, đừng đánh mất lòng tốt và sự hào hiệp của mình ngay cả khi những người xung quanh có làm cho mình đau ." 

(ST)

3 nhận xét:

hongphuong nói...Trả Lời

Thanh Nhàn, bạn là một người có tâm đạo mình rất ngưỡng mộ. Nếu ai cũng có được phân nửa suy nghĩ của nhà sư thôi, thì cuộc sống này sẽ bình yên biết bao!

thanhnhan nói...Trả Lời

hongphuong@
Cảm ơn bạn đã chia sẻ ,Chúc CN thật nhiều niềm vui nhé

VietQuoc nói...Trả Lời

@hongphuong
Trời ạ! Ai mà cũng giống nhà sư thì thế giới này toàn là một lũ điên mất! Lòng nhân từ là tốt. Nhưng ai lại dại gì đưa tay ra vớt con bò cạp đầy nọc độc kia, còn thiếu gì cách khác để cứu được nó mà mình chẳng bị làm sao kia mà!
Lập đi, lập lại một hành động sai là kẻ bất tri!
Hé hé. . .

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang