Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

25 tháng 5, 2012

Còn yêu em mãi



Đôi lời giới thiệu: 
Nhạc sĩ Nguyễn Trung Cang (1947 - 1985) sanh tại Long Thành, Biên Hòa, đường đi Bà Rịa. Chết trong trại tập trung vì kiệt sức. 
Nguyễn Trung Cang được xem là một trong những lớp nghệ sĩ trẻ đầu tiên của Việt Nam. Cùng với Lê Hựu Hà, Nam Lộc, Elvis Phương,... đã thành lập nên ban nhạc Phượng Hoàng rất nổi tiếng vào khoảng cuối thập niên 60 và đầu 70. Các bạn cứ hỏi những ai đang là O50 về ban nhạc Phượng Hoàng, nếu ai không biết chút đỉnh thôi thì chắc người đó chưa từng sống ở Việt Nam

Bài "Còn yêu em mãi" được sáng tác vào khoảng thời gian Nguyễn Trung Cang đang ở chốn lao tù (vì ông cũng thuộc diện tù Chính Trị). Bài hát này chỉ đặc biệt dành tặng riêng cho vợ ông, một người ông rất yêu. Không ai biết chính xác thời gian được sáng tác. Chỉ biết rằng vài tháng trước khi mất ông đã biết mình quá kiệt sức, không thể sống đến ngày được đoàn tụ cùng người vợ mà ông hằng thương nhớ. Chính Lê Hựu Hà, một trong những người bạn của ông đã cầm bản phổ bài nhạc sang Hải Ngoại đưa lại tận tay cho vợ của ông. 

Sau này bản "Còn yêu em mãi" được rất nhiều ca sĩ trình bày Trong đó có Lê Tâm, Elvis Phương, Quang Dũng, song ca Lưu Bích&Tô Chấn Phong, Vũ Khanh,... Có lẽ Vũ Khanh là người đã thể hiện thành công nhất cái "Hồn" của bài nhạc (theo quan điểm tớ là vậy), bên cạnh đó còn có Elvis Phương. Bản cover lại thất vọng nhất chính là bản mix lại do Lưu Bích và Tô Chấn Phong thể hiện, chẳng còn lời nào tệ hơn, mất "chất" chẳng còn nhận ra bài nhạc tuyệt vời như vậy! 

Cho đến nay nhiều sáng tác của Nguyễn Trung Cang vẫn luôn được người nghe nhắc nhở tới như Mặt Trời Ðen, Nắng Hạ, Dạ Khúc, Lời Nào Muốn Nói, Bâng Khuâng Chiều Nội Trú, Thương Ngay Ngày Mưa,.. 

Lời nhạc:
Yêu em như thuở nào, 
tình yêu còn biên đầy trang giấy, 
Yêu em như thuở nào, 
Tình yêu còn đong đầy trang sách. 
Dù biết trái tim đã già, 

Mà những thiết tha chẳng nhòa, 
Tình cũ vẫn nghe ấm nồng, 
Gọi tên nhau lúc cô đơn, 
Để nghe sưởi ấm tâm hồn. 

Em ơi đây tiếng đàn, 
Lời ca dệt ân tình năm tháng, 
Câu ca hay khúc nhạc 
Tình yêu còn đong đầy khao khát, 

Dù có cách xa mỏi mòn, 
Mà những dấu yêu mãi còn, 
Sưởi ấm xác thân héo gầy, 
Tình yêu như gió đem mây, 
Gọi mưa giăng kín khung trời. 

Này em hỡi, 
ta mơ ngày sẽ tới, 
khi tương phùng, 
em khóc cho niềm vui vì hạnh phúc. 
Ngọt hay đắng, 
trong cuộc đời mưa nắng, 
ta luôn cười trong giấc mơ hạnh phúc xưa tuyệt vời. 

Riêng ta nơi núi rừng, 
về đêm càng nghe hồn băng giá, 
câu ca hay khúc nhạc, 
càng thêm sầu cho tình tan nát. 

Dù biết cách xa với đời, 
dù biết thủy chung chẳng rời, 
mà vẫn xót xa tháng ngày, 
chờ ta chi nữa em ơi, 
còn đâu giây phút tuyệt vời.

4 nhận xét:

oanhoanh nói...Trả Lời

Thật thương và xót xa cho người tài hoa bạc mệnh!
Bản nhạc thật hay! Thật ngậm ngùi...!
Ngày xưa mình rất ấn tượng bài: Mặt Trời Ðen.
VQ thật giỏi st nghen!

VietQuoc nói...Trả Lời

@oanhoanh
Ô KƠ OO! Rất xót xa cho hoàn cảnh nhạc sĩ tài hoa! Nhóm Phượng Hoàng ngày xưa toàn các nhạc sĩ trẻ có tài. Mình rất thích phong trào nhạc trẻ lú ấy, thích mãi cho đến bây giờ dù tuổi đã không còn trẻ nữa!

hongphuong nói...Trả Lời

@oanhoanh@VietQuoc:
Đúng là Vũ Khanh ca bài này là không ai qua được! Tui "mê" Vũ Khanh lâu lắm rồi, nhất là bài "Tiễn đưa" nghe hoài không chán. Cám ơn ông V.Q đã cho mọi người nghe một bài hát hay hé.

VietQuoc nói...Trả Lời

@hongphuong
Tại hongphuong chưa nghe VQ hát bài này nên nói vậy thui! Bữa nào bao đi Sóng Xanh đi, nghe rụng rún luôn! He he...

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang