Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

8 tháng 3, 2012

HÃY GIỮ LẤY ƯỚC MƠ!

Tôi có một người bạn là chủ một trang trại nuôi ngựa rất lớn.Anh ta đồng ý cho tôi mượn một con ngựa tốt nhất để tham gia cuộc đua gây quỹ giúp đỡ những bạn trẻ chẳng may gặp tai nạn trong khi huấn luyện ngựa.

Tôi còn nhớ, lúc cho tôi mượn ngựa, anh ta đã kể một câu chuyện. Câu chuyện của một cậu bé con nhà nghèo, phải đi lang thang khắp nơi, từ trại ngựa này đến trại ngựa khác, từ nông trại này đến nông trại khác để huấn luyện ngựa.Kết quả là việc học tập của cậu bé ấy luôn bị gián đoạn.Đến năm cuối của bậc trung học, cậu bé mới viết một bài văn nói về ước mơ trong tương lai của mình. Bài văn dài đến bảy trang giấy, trong đó cậu bé nói tỉ mỉ về mục đích phấn đấu trong tương lai, rằng cậu bé sẽ trở thành một chủ trại huấn luyện ngựa thật lớn. Cậu bé viết về mục đích phấn đấu của mình thật chi tiết, từ diện tích của trang trại sẽ rộng lớn bao nhiêu, vị trí của từng chuồng ngựa, cả lối đi giữa các chuồng ngựa. Sau đó, cậu bé nộp bài văn ấy cho thầy giáo.

Hai ngày sau, cậu bé nhận lại được bài văn với điểm kém cùng lời phê:"Sau giờ học, em đến gặp thầy!".Người học trò ấy mang tất cả ước mơ của mình đến gặp thầy giáo và hỏi:"Vì sao em lại bị điểm kém?". Thầy giáo nói:" Vì ướ mơ đó hoàn toàn là viển vông đối với một cậu học trò vào lứa tuổi của em. Em không có tiền. Em phải sống trong một gia đình nghèo lang thang khắp nơi. Em cũng chẳng hề có một nguồn tài chính nào cả. Trong khi đó, muốn làm chủ một trang trại huấn luyện ngựa đòi hỏi phải có rất nhiều tiền. Em sẽ để dành tiền như thế nào? Và nếu giả sử em đi vay thì lấy đâu ra tài sản để thế chấp và em sẽ lấy gì để trả nợ? Chẳng có cách gì để em thực hiện được những mục đích ấy cả!". Nói xong ,thầy giáo gật gù:" Em cứ về viết lại bài văn của em đi rồi thầy sẽ cân nhắc lại điểm số của em!"

Cậu bé trở về nhà và suy nghĩ rất lâu. Cậu bé hỏi cha:" Cha ơi , con nên làm gì?" .Cha cậu bé nói:" Coi kìa! Con trai của ba! Bài văn ấy là do chính con viết từ những điều con thật sự ấp ủ trong lòng kia mà! Cha nghĩ đó là một quyết định quan trọng nhất của con".

Cuối cùng, sau một tuần suy nghĩ, cậu bé quay trở lại gặp thầy giáo và nộp bài văn giống y như cũ, chẳng thay đổi chữ nào. Cậu bé nói :" Thầy cứ giữ lại điểm kém của thầy, còn em sẽ giữ vững ước mơ của riêng em".

Cậu bé trong câu chuyện chính là người bạn đã cho tôi mượn con ngựa để tham gia cuộc đua.

Vì vậy, trong cuộc sống, hãy luôn giữ vững ước mơ của bạn. Đừng bao giờ chỉ vì vội nghĩ đến một vài khó khăn trước mắt mà từ bỏ ước mơ của lòng mình.

(Bài st)

1 nhận xét:

Xuyennhac nói...Trả Lời

Hãy mơ tiếp tập 2 đi !!!!

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang