Chia cho nhau nụ cười héo úa Sẻ cho nhau giọt lệ tươi vui Xoa cho nhau bao vết chém của đời Cùng nhau nhặt lại những gì rơi rụng...Cùng nhau nhặt lại những gì rơi… rụng…

9 tháng 2, 2012

EM ĐONG HẠNH PHÚC


Đạp trên đống rác khổ đau, em đến với khung tình mở cửa
Quên bàn chân rướm máu, địa ngục kiếp xưa nào,
Đong hạnh phúc, tình vơi hơn một nửa
Nhớ nửa kia, lòng cứ xót xa đau..!


NGỖ XUYÊN

4 nhận xét:

oanhoanh nói...Trả Lời

Đây là kinh nghiệm thương đau đấy các bạn !
Ai có kinh nghiệm nào hay hơn thì: Xin mời...

thanhnhan nói...Trả Lời

OO@
Sáng giờ đi chùa với Mẹ vừa về online gặp OO đăng bài vui lắm
Nhưng mà thơ thì buồn...

dovietquoc nói...Trả Lời

Thà hạnh phúc với tình vơi một nửa
Còn hơn là mãn kiếp sống khổ đau
Nguyên bẹn mà chi trong địa ngục u sầu
Để một nửa hồn thương đau mãi mãi
Cứ đạp lên bũng bùn đầy khổ ải
Mặc gai đời xéo nát cả bàn chân
Cứ vượt lên tìm ánh sáng cho mình
Một nửa cuộc đời sẽ bình minh rạng rỡ

HuỳnhThơ nói...Trả Lời

Hạnh phúc,
Dù vơi hơn một nửa.
Tìm trong thương đau,
Vẫn ấm áp tình nhau.
Có chi đâu?
Qua rồi nghiệt ngã.
Mĩm môi cười,
Cuộc sống đẹp mai sau

Cảm nghĩ của bạn

Cảm ơn bạn đã xem bài đăng! Xin cho biết cảm nghĩ của bạn!

Đầu trang
Giữa trang
Cuối trang